Chương trước
Chương sau


Chương 1476

Anh ta chậm rãi lái xe rời khỏi ngõ nhỏ, anh ta hỏi: “Thưa cô, xin hỏi chúng ta định đi đâu?”

“Anh cứ lái đi, để tôi nghĩ xem đi đâu.”

Nói xong, Cố Tịch Dao quay đầu nhìn ánh đèn neon lấp lánh ngoài cửa sổ xe. Cô rất ít khi ra ngoài vào buổi tối, ngày nào cũng trải qua cuộc sống có chút đơn điệu, dù sống ở thành phố này, nhưng lại lạ lẫm với nơi này như vậy.

Khi Cố Tịch Dao cau mày nghĩ, Dương Dương đột nhiên nói: “Mẹ, con muốn đi ăn kem ly, ở gần đây có một cửa hàng kem ly, bạn học của con đều đã ăn rồi, đều nói hương vị rất ngon.”

Lúc đầu Cố Tịch Dao định từ chối, nhưng lại nghĩ, chuyện cô và Hình Uy nói Dương Dương không biết tốt hơn, nếu không thằng nhóc sẽ truyền hết những lời này cho toàn thành phố mất.

Cố Tịch Dao gật đầu: “Được, vậy đi nơi đó đi.”

Thấy mẹ đồng ý, Dương Dương vui như mở cờ trong bụng, nói: “Chú đầu bếp, cháu chỉ đường cho chú.”

Dưới sự chỉ dẫn của Dương Dương, xe nhanh chóng đi tới một cửa hàng kem ly gọi là “Kem Ma Thuật”.

Cố Tịch Dao xuống xe quan sát vị trí cửa hàng, thì ra cách văn phòng luật sư Bất Phàm không xa, chỉ cần đi bộ hai ba phút là có thể đến.

Chẳng trách mấy ngày trước vừa đốt pháo vừa bắn pháo hoa, thì ra là cửa hàng này khai trương.

Bàn tay nhỏ của Dương Dương nắm chặt tiền mà Cố Tịch Dao cho rồi vui vẻ chạy vào trong cửa hàng.

“Dương Dương, chạy chậm chút, con đi vào trước gọi đồ đi, mẹ và chú Hình Uy ở chỗ này nói chuyện chút.” Cố Tịch Dao dặn dò Dương Dương.

“Vâng, hai người nhanh vào nhé.” Dương Dương quay đầu nói, sau đó bóng dáng nhỏ bé chạy vào trong cửa hàng. Lúc này, trong xe chỉ còn lại hai người Hình Uy và Cố Tịch Dao.

Hình Uy tắt máy xe, quay đầu nói với Cố Tịch Dao: “Thưa cô, cô có gì muốn nói thì cứ nói đi.”

Thật ra, dọc đường Cố Tịch Dao luôn suy nghĩ, làm sao nói với Hình Uy chuyện Lạc Kiều mang thai.

Nhưng giờ nghe anh ta hỏi, Cố Tịch Dao lại không biết nên bắt đầu như thế nào.

Sau khi suy nghĩ một chút, Cố Tịch Dao nói: “Kiều Kiều đã trở về, nếu anh là một người đàn ông có trách nhiệm thì hãy gọi điện thoại cho cô ấy đi.”

Cô bất ngờ nói vậy khiến Hình Uy cảm thấy hơi khó hiểu, anh ta tỏ vẻ bất lực nói với Cố Tịch Dao: “Thưa cô, cô cũng không phải không biết, cô Lạc căn bản không nghe điện thoại của tôi.”

“Có nghe điện thoại hay không đó là chuyện của cô ấy, có gọi hay không lại là chuyện của anh. Hơn nữa, hoàn cảnh của cô ấy bây giờ không như trước kia, khá đặc biệt, cần phải có đàn ông bên cạnh chăm sóc cô ấy, hiểu chưa?”

Dứt lời, Cố Tịch Dao rút một tờ giấy ghi chú từ trong túi xách ra, cầm bút nhanh chóng ghi lên địa chỉ của Lạc Kiều, rồi đưa cho Hình Uy.

Hình Uy cầm địa chỉ, vẻ mặt mờ mịt nhìn Cố Tịch Dao: “Cô Lạc, cô ấy làm sao thế?”

Nhìn dáng vẻ này của anh ta, Cố Tịch Dao cảm thấy vừa bực vừa buồn cười: “Cô ấy là phụ nữ, còn có thể có chuyện gì chứ, còn không phải do anh gây ra sao?”

Nghe vậy, Hình Uy khẽ đứng hình, mặt biến sắc: “Thưa cô, trong khoảng thời gian này cô Lạc vẫn luôn trốn tránh tôi, thì tôi làm sao gây ra được chuyện gì cho cô ấy chứ?”

Cố Tịch Dao trừng mắt nhìn Hình Uy: “Việc này là do anh gây ra từ ba tháng trước, anh đã làm ra một mạng người.” Ba tháng trước? Làm ra mạng người.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.