Chương trước
Chương sau


Chương 1454

“Đang kiện cáo, anh có thể đừng nhàm chán như vậy được không? Được rồi, hỏi anh cũng sẽ không có câu trả lời đứng đắn gì, để đền đáp lại, tôi đã nắm trong tay chứng cứ quan trọng nhất vụ đơn kiện của anh.” Nói đến đây cô đưa tay lấy chiếc bút ghi âm từ trong túi ra, vừa rồi ở quán bar đã ghi âm lại Tam Hỗn chính miệng thừa nhận sắp đặt trù tính Bắc Minh Quân.

Bắc Minh Quân liếc một cái, sau đó lạnh lùng nói: “Đây tính là đền đáp gì, em thưa kiện thay tôi, tôi trả tiền cho em là chuyện hết sức bình thường .”

Cố Tịch Dao nghe xong tức giận: “Ôi, anh có còn chút nhân tính nào không? Cảnh tượng vừa rồi anh cũng thấy đấy, tôi đã không từ bất cứ giá nào mới có thể lấy được thứ này.”

Bắc Minh Quân nhíu mày, quay đầu nhìn Cố Tịch Dao: “Em đây gọi là không biết tự lượng sức mình, đầu óc ngây thơ đến ngay cả người trợ giúp cũng không thèm báo tin một tiếng, nếu tôi tới chậm một bước, tôi xem em thu dọn tàn cuộc như thế nào.”

Cố Tịch Dao bị anh nói lập tức á khẩu không trả lời được. Hoàn toàn chính xác, cô làm như vậy bây giờ quay đầu ngẫm lại quả thật là nghĩ mà sợ.

Cô mím môi không nói gì thêm nữa.

Xe Hình Uy đỗ ở cửa nhà Cố Tịch Dao: “Thưa cô, đã đến nhà rồi.”

Cố Tịch Dao đẩy cửa ra xuống xe.

Bắc Minh Quân không đi theo cô vào thăm bọn trẻ mà chỉ nói: “Đóng cửa cẩn thận.”

Sau đó ra lệnh cho Hình Uy rời khỏi nơi này.

Tam Hỗn kéo theo đám người của anh ta rất chật vật ra khỏi quán bar, anh ta quay đầu liếc một cái, hung tợn nhổ máu trong miệng ra: “Bắc Minh Quân, anh cứ chờ đấy. Còn cả người tên là Tiểu Thiền kia nữa, tôi cũng sẽ không dễ dàng buông tha cho cô ta.”

Lúc này Tiểu Thiến vẻ mặt cười nhạo đi đến trước mặt Tam Hỗn: “Cái gọi là trên đầu chữ sắc có một cây đao, hiện tại anh đã hiểu rõ rồi nhỉ. Không phải người phụ nữ nào anh cũng có thể động vào được.”

Tam Hỗn lạnh lùng nhìn Tiểu Thiến một cái, không nói hai lời, một tay vác cô ta lên vai của mình.

Tiểu Thiến hoảng sợ đánh mạnh vào lưng Tam Hỗn: “Này, người phụ nữ kia chọc giận anh chứ không phải tôi, mau thả tôi ra! Anh điên rồi phải không? Tôi là người của tổng biên tập đấy!”

Tam Hỗn không nghe lời cô ta, đưa tay vỗ lên mông cô ta một cái: “Tôi không cần biết cô là người của ai, hôm nay ông đây chính là muốn dùng cô để trút giận!”

Nói xong anh ta đi mấy bước đến trước xe. Kéo cửa sau của xe và ném cô ta vào.

Sau đó bản thân vòng qua ghế lái rồi khởi động xe: “Hai ngày nữa tôi chính là đại công thần của công ty, ngay cả lão già tổng biên tập cũng phải cho tôi chút mặt mũi, cô đi theo tôi cũng không thiệt thòi gì.”

Nói xong, anh ta bỏ rơi những người khác, lái xe về hướng nhà mình.

Hình Uy đưa Bắc Minh Quân về đến nhà, trong phòng khách không có một ai.

“Ông chủ, vừa rồi anh chưa ăn đã đi ra ngoài. Có muốn bảo người giúp việc chuẩn bị cho anh chút đồ ăn không?”

Bắc Minh Quân khoát tay, sau đó một mình đi vào thư phòng.

Cố Tịch Dao ổn định lại tâm trạng của mình rồi trở về nhà.

“Dao, sao cô về muộn như vậy? Rốt cuộc là đi làm cái gì? Cô vẫn chưa ăn cơm đúng không? Để tôi đi hâm nóng cơm cho cô.”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.