Chương trước
Chương sau


Chương 1249

Ông cụ Bắc Minh từ từ quay đầu lại, nhìn về hướng phát ra tiếng, nhưng chỉ nhìn thấy Phỉ Nhi đang đứng trước mặt mình, sắc mặt của ông ta nhanh chóng thay đổi, lập tức nảy sinh thái độ chán ghét.

Luật sư Thẩm đứng bên cạnh Phỉ Nhi, trong tay anh ta đang cầm túi hồ sơ đựng bản di chúc.

“Ngài Bắc Minh, chúng ta có thể chỉnh sửa bản di chúc được chưa?”

Luật sư Thẩm nói xong, muốn mở túi hồ sơ ra.

Nhưng ông cụ Bắc Minh lại cau mày, khó khăn nói ra hai chữ: “Không… được…”

Luật sư Thẩm lập tức dừng tay lại: “Ông Bắc Minh, ông bảo tôi qua đây không phải là để sửa di chúc sao? Tại sao lại không sửa nữa?”

Ông cụ Bắc Minh chậm rãi lắc đầu, sau đó ánh mắt dừng trên người Phỉ Nhi.

Vẫn cứng rắn nói ra ba chữ: “Cô ta… đi…”

Luật sư Thẩm nghiêng đầu nhìn Phỉ Nhi, nói: “Ngại quá cô Phỉ Nhi, khi ông Bắc Minh và tôi sửa bản di chúc, ông ấy không hi vọng cô ở đây. Vẫn nên mời cô đến phòng khác nghỉ ngơi một lát vậy.”

Phỉ Nhi nhìn ra thái độ chán ghét của ông cụ Bắc Minh khi nhìn mình.

Cô ta cúi đầu, cắn môi dưới, sau đó mỉm cười ngẩng đầu lên nói với ông cụ Bắc Minh và luật sư Thẩm.

“Không sao, tôi đến phòng quan sát ngồi chờ là được.”

Dứt lời lập tức xoay người, đi về phía phòng quan sát, trước khi đi cô ta còn khoát tay với luật sư Thẩm.

Lão Lý lái xe đưa luật sư Thẩm và Phỉ Nhi đến bệnh viện thăm ông cụ Bắc Minh, nhưng sau khi ông cụ Bắc Minh nhìn thấy Phỉ Nhi thì tỏ thái độ vô cùng chán ghét.

Ngay lúc chuẩn bị bắt đầu sửa di chúc, Phỉ Nhi lại “được” mời đến đợi ở phòng quan sát.

Bây giờ bên trong phòng bệnh chỉ còn lại hai người là ông cụ Bắc Minh và luật sư Thẩm.

Luật sư Thẩm kéo một cái ghế bên cạnh đến, ngồi xuống, sau đó rút một chiếc máy quay phim cỡ nhỏ và một cái giá đỡ ra.

Anh ta nhanh chóng điều chỉnh góc độ, đảm bảo chắc chắn có thể nhìn rõ gương mặt của ông cụ Bắc Minh và người của mình.

Nhấn nút quay, đèn hiển thị quay phim bắt đầu nhấp nháy.

Luật sư Thẩm ngồi lại ghế, lấy một cây bút ghi âm ra rồi mở lên.

Sau khi đã chuẩn bị xong xuôi mọi thao tác, luật sư Thẩm bắt đầu nói: “Ông Bắc Minh, để đảm bảo lần sửa di chúc này có thể tiến hành thuận lợi, đồng thời xét thấy lần này ông không thuận tiện nói chuyện, cho nên chúng tôi đã nghĩ ra một phương pháp mới. Đó là tôi sẽ hỏi, ông chỉ cần trả lời là “có”, hoặc “không” là được. Ông sẽ dùng cách chớp mắt, chớp một cái là “có”, hoặc “khẳng định”, chớp hai cái là “không” hoặc “phủ định”.”

Luật sư Thẩm nói qua một lượt về cách sửa di chúc cho ông cụ Bắc Minh nghe, sau đó nói tiếp: “Ông Bắc Minh, hãy dùng quy tắc vừa mới đặt ra ban nãy của chúng ta để trả lời, ông có đồng ý bắt đầu sửa đổi di chúc không?”

Ông cụ Bắc Minh cố gắng chớp mắt một cái.

Luật sư Thẩm gật đầu, nói: “Ông Bắc Minh, trắc nghiệm tiếp theo là để chứng minh ông hoàn toàn tỉnh táo và có tư duy vô cùng mạch lạc trong cả quá trình sửa di chúc lần này. Mời ông dùng quy tắc chúng ta đặt ra ban nãy để tiến hành trắc nghiệm.”

Sau đó, luật sư Thẩm hỏi ông cụ Bắc Minh mấy câu, ông cụ Bắc Minh lúc thì chớp một cái, lúc lại chớp hai cái, thuận lợi vượt qua cuộc trắc nghiệm.

Phỉ Nhi ngồi trong phòng quan sát, vốn dĩ cô muốn đi cùng đến bệnh viện để thăm hỏi ông cụ Bắc Minh, dù sao cô cũng sắp kết hôn với Bắc Minh Quân rồi, cũng nên lấy lòng ông cụ Bắc Minh một chút.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.