Chương trước
Chương sau


Chương 1123

Dường như Dương Dương giống như chú thỏ trắng nhỏ bị Bắc Minh Quân bắt trong tay, xoay người đi ra ngoài…

Nhanh đến mức Cố Tịch Dao không kịp phản ứng, cô hoàn toàn không ngờ Bắc Minh Quân lại nổi giận vào lúc này!

Chuyện này hoàn toàn không phù hợp với phong cách của anh! Sự cao quý ưu nhã lý trí tỉnh táo của anh đi đâu rồi?

“Bắc Minh Quân, anh dừng tay lại, anh định làm gì với Dương Dương——”

Cố Tịch Dao muốn đứng dậy ngăn cản nhưng cô Phương kéo cô lại, cô Phương lắc đầu cười nói: “Cứ mặc kệ bọn họ. Có một số việc phải để bọn họ giải quyết theo cách của đàn ông.”

Cố Tịch Dao nhíu mày, ở trước mặt cô Phương nên cô nhịn xuống.

Cô thấy anh ngược đãi Dương Dương như vậy, người mẹ nào đành lòng chứ?

Cô Phương nhìn ra sự lo lắng của cô: “Được rồi, ngồi xuống đi, mặc kệ hai ba con bọn họ, chúng ta tiếp tục ăn…”

Cố Tịch Dao kiềm chế cảm xúc trơ mắt nhìn Bắc Minh Quân tức giận đưa Dương Dương ra ngoài cửa…

Dương Dương bị treo ngược, đến khi đùi gà chiên ngậm một nửa trong miệng rớt ra ngoài thì cậu nhóc nổi giận. Lúc này cậu mới rống lên—

“Này, ông già đáng chết, ông buông tôi ra…”

Tên nhóc đáng thương, với dáng người nhỏ bé của cậu thì sao có thể đấu lại ba già cao gần gấp đôi mình chứ?

“Con còn dám la lên thử xem! Con có tin ba đánh gãy chân chó của con không!”

Hai cha con nhanh chóng ra khỏi phòng, nhưng vẫn có thể nghe thấy tiếng kêu của Dương Dương——

“La thì la! Ông già đáng chết, ông già thối tha, ông già đáng ghét!”

‘Chát!’ Trên mông của Dương Dương bị đánh một cái.

“Hu hu ——” Dương Dương kêu một tiếng, thê thảm gào lên,giống như con khỉ nhỏ nhanh chóng đánh vào người Bắc Minh Quân, không phải nói đánh gãy chân sao: “Ông là đồ chim chết, sao ông lại đánh vào mông chứ!!”

“Con là con trai ba, ba muốn đánh vào đâu thì đánh!”

“Ông không quyền làm như vậy! Tôi do mẹ sinh ra, không phải do ông sinh!!!”

“Không có ba thì sao mẹ con có thể sinh chứ!”

“Không có ông thì mẹ vẫn có thể sinh! Bởi vì còn có ba khác!” Câu này của Dương Dương lại chọc trúng vào trái tim của Bắc Minh Quân!

‘Chát chát chát ’…

“A a a a… Đau đau đau…”

“Bắc Minh Tư Dương, con tốt nhất nghe cho rõ đây! Đời này con đừng hy vọng có người ba khác, càng đừng hy vọng có em gái cùng mẹ khác ba, trừ khi giẫm qua xác ba!”

“Hu hu hu, Bắc Minh Quân Đất Đen, ông chờ đó! Sau khi tôi trưởng thành thì cho dù ông chôn ở dưới đất, tôi cũng nhất định đào xác ông lên giẫm hai cái…”

“Được lắm, dám nguyền rủa ba con đúng không!”

‘Chát! Lại một phát nữa, mông Dương Dương rất đau rát.

“Hu hu… Ông không phải là ba tôi! Tôi không có người ba như vậy… Tôi muốn mẹ, nếu tôi không có ba thì cũng muốn có em gái… Hu hu hu hu hu…”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.