Chương trước
Chương sau


Chương 972

Nhưng cuộc đời Hình Uy anh ta chưa từng có vết nhơ nào…

Chẳng lẽ đêm nay, liêm sỉ cả đời của anh ta sẽ bị hủy trên tay người phụ nữ họ Lạc này sao?

Hình Uy khóc không ra nước mắt: “Cô Lạc, phiền cô trả chứng minh thư lại cho tôi…”

“Trả cho chú, có thể! Tự chú đến lấy đi…”

Lạc Kiều đứng ngay trước mặt anh ta, lẳng lơ nhét chứng minh thư của anh ta vào trong áo ngực…

Nhìn khuôn mặt đỏ rực của Hình Uy, cô cười lớn: “Ha ha ha…”

Mấy người loạng choạng đi vào trong thang máy.

“8125… ừm, con số này… đừng yêu em? Thú vị, ha ha, ông chú, 8125 nha…”

Hình Uy sợ hãi, cả người vô cùng chật vật.

Tinh.

Cửa thang máy mở ra, nhóm bốn người tràn vào phòng 8125.

Đây là một gian phòng trang trí theo phong cách La Mã cổ đại, không gian rất lớn. Một bên gian phòng là giường lớn phủ khung rèm tròn mang hơi hướng châu Âu, đối diện chiếc giường là một bồn tắm lớn được trang trí giống như một đấu trường cổ đại, bồn tắm này đủ để chứa sáu bảy người.

Trên bốn vách tường của gian phòng, đèn tường phỏng theo giá nến tỏa ra ánh sáng dìu dịu, các loại vũ khí dùng trong chiến đấu như đao, kiếm, thuẫn, chùy… được treo ở trên đó.

Một cơn gió lạnh từ ban công đối diện cửa lớn thổi vào.

Hình Uy không nhịn được mà rùng mình.

Lạc Kiều lảo đảo đi đến trước giường lớn, đổ cả người xuống.

Giường lớn lập tức gợn lên những làn sóng êm dịu, thì ra đây là một chiếc giường nước.

Hơi lạnh từ trên giường thấm vào khiến Lạc Kiều vốn đang buồn ngủ trở nên phấn khích.

Cô ngồi trên giường, giơ một ngón tay chỉ và Hình Uy và ba anh chàng đẹp trai, sau đó lại chỉ chỉ vào bồn tắm…

“Lạc Kiều tôi… chính là nữ hoàng, các anh đều phải nghe theo tôi. Bây giờ, tôi ra lệnh cho các anh cầm vũ khí lên so tài, người nào lợi hại nhất thì có thể đến nơi này của tôi…”

Cuối cùng, cô cười híp mắt nhìn Hình Uy: “Ông chú, tôi coi trọng chú…”

Lạc Kiều nói xong, chỉ vào giường lớn dưới người, sau đó ám muội nháy mắt cong môi với bốn người, lời nói bóng gió… mọi người đều hiểu.

Mặc dù ba anh chàng đẹp trai kia là đàn em của Lạc Kiều, nhưng hình như đã thèm thuồng Lạc Kiều từ lâu, vì phối hợp với cô, bọn họ nhanh chóng cầm đao, kiếm và chùy.

Hình Uy thì vô cùng kiên quyết nói: “Tôi không tham gia!”

Anh ta vốn là người vô tội bị cuốn vào, thấy tình hình như vậy, đương nhiên không có tâm trạng chơi trò vớ vẩn này với bọn họ, vẫn là ba mươi sáu kế chuồn là thượng sách thì hơn.

Nhưng khi anh ta quay người muốn đi lại bị ba anh chàng đẹp trai cầm vũ khí chặn đường.

Từ giây phút Lạc Kiều quấn lấy Hình Uy kia, mấy anh chàng đẹp trai đã nảy sinh lòng căm thù sâu nặng với anh ta.

Hình Uy quét mắt nhìn ba người: “Mấy người các anh muốn làm gì?”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.