Chương 933
Ngay cả cô cũng suýt nữa lạc mất phương hướng trong đó, không có cách nào thoát ra…
Mà tâm trạng của cô lại giống như mặt trời lặn, ánh chiều tuy đẹp nhưng đã sắp hoàng hôn.
Mỗi giây phút tốt đẹp bên anh đều chỉ giới hạn trong một tháng, từng giây từng phút đang biến mất.
Trong đầu cô hiện lên gương mặt tươi cười non nớt của con gái, cô lặng lẽ nói thầm –
Xin lỗi, Bắc Minh Quân, tha cho tôi còn muốn giấu anh một bí mật nhỏ…
Buổi tối, sau khi trở lại giường lớn trong khách sạn, cô đã ngủ thật say trong vòng tay của anh…
Trong mơ màng, cô bỗng nhiên cảm giác có cái gì đó đang di chuyển trên ngực cô, nhẹ nhàng, ngứa ngáy.
“Hừ…” Cô khẽ hừ một tiếng, theo bản năng giơ tay vỗ qua.
Bốp.
“A…” Một tiếng hít sâu vang lên.
Cô theo phản xạ mở mắt ra, giơ tay bật đèn bên giường…
Lúc này cô mới nhìn thấy nằm ở trên ngực cô không ngờ là đồ ngốc Bắc Minh này!
Trước ngực chợt có cảm giác lạnh!
“Bắc Minh Quân! Tên háo sắc đáng chết nhà anh tự nhiên đánh lén tôi!”
Cô vội vàng kéo chặt áo ngủ, không để lộ ra chút cảnh xuân nào, dịch người không cho anh tới gần, vẻ mặt ‘Phòng cháy, phòng trộm, phòng quỷ háo sắc sắc’!
“Tịch Dao à…” Bắc Minh Quân mở to đôi mắt quyến rũ, lẩm bẩm: “Tôi muốn…”
“Không được!” Cô nói đầy vẻ chính nghĩa, cho dù sa vào trong sự cưng chiều, quan tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-buong-binh-mua-mot-tang-hai/2979759/chuong-933.html