Chương trước
Chương sau


“Cố Tịch Dao, cô đừng hối hận!” Cô ta nghiến răng nghiến lợi, tức giận đến phát run!

Cố Tịch Dao cười rạng rỡ, lành lạnh phất tay: “Hợp tác với cô, tôi mới hối hận! Cô Tô đi thong thả, không tiễn!”

Ném xuống những lời này, cô khẽ mỉm cười, tay lại không chút lưu tình – –

Cạch ~!

Ngay trước mặt Tô Ánh Uyển, hung hăng đóng cửa lại!

Hoàn toàn ngăn cách Tô Ánh Uyển ra ngoài thế giới của cô và bọn nhỏ…

Cố Tịch Dao trừng mắt nhìn cánh cửa đóng chặt, khuôn mặt tươi cười lúc này hoàn toàn cứng ngắc, cô phun ra một câu: “Được lắm Bắc Minh Quân! Ánh trăng sáng của anh đến đoạt váy của tôi, bây giờ đến đào hoa nát của anh đến trêu chọc tôi! ! Đời trước tôi thiếu anh cái gì sao, hả? !” Cô lầm bầm lầu bầu nói một câu, mới tức giận xoay người – –

Quay đầu lại, một cặp con trai đứng trước cửa phòng ngủ.

Trình Trình như là một thân sĩ nhỏ lười biếng, tà tà tựa vào trường, không nói một lời nhìn Cố Tịch Dao.

Dương Dương dạng chân đứng, hai tay ôm ngực, vẻ mặt tức giận!

Hai anh em đều không lên tiếng!

Thần kinh Cố Tịch Dao căng thẳng!

“Ách… Cái đó… Các con còn chưa ngủ sao…” Cô liếc mắt nhìn trần nhà, trong lúc nhất thời không biết nên nhìn các con thế nào.

“Tại sao lại từ chối cái người sưn ni (Sunny) kia? !” Dương Dương cau mày, hiếm khi gặp được gương mặt nghiêm trang của nhóc này! Cố Tịch Dao nhìn chung quanh một chút, qua loa nói: “Cái gì mà từ chối không từ chối! Không còn sớm nữa, ngày mai các con phải đến trường nữa, nhanh về ngủ một giấc đi, hả?”

“Mẹ!” Dương Dương không thuận theo gào lên: “Có phải mẹ định nghe bà nội nó theo cảnh cáo của bà nội? !”

Cảnh cáo bà nội nó!

“Cố Dương Dương, chú ý dùng từ!”

“Mẹ trả lời con đi! Có phải bà nội để mẹ giám sát bọn con, không để bọn đi đi quấy rối, cho nên mẹ mới từ chối sưn ni kia?” Hai má nhỏ của Dương Dương tức giận đến đỏ lên, ngực nhỏ phập phồng cao thấp.

Trình Trình sắc mặt ảm đạm.

Cố Tịch Dao nhíu nhíu mày, không thể tưởng tượng nổi nhìn con trai: “Chẳng lẽ con hy vọng mẹ đồng ý với họ Tô kia?”

“Đương nhiên! Sưn ni kia muốn đi phá hỏng hôn lễ của cha hư hỏng, chẳng lẽ mẹ không vui sao?” Trong mắt Dương Dương, mặc dù chán ghét Sưn ni kia, nhưng có người chủ động làm chuyện cậu muốn làm, đương nhiên cậu sẽ mắt nhắm mắt mở!

Cố Tịch Dao khẽ giật mình: “Dương Dương, đó là người phụ nữ xấu xa! Con muốn mẹ cấu kết người phụ nữ xấu xa làm việc xấu sao?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.