Chương trước
Chương sau


“Đây là mục đích tối nay của cô?”

Rõ ràng, mục đích lại không mưu mà hợp với Giang Tuệ Tâm.

Cô nhìn vẻ mặt cứng ngắc của Tô Ánh Uyển, cố ý giả ngu: “Nhưng tôi thấy báo chí nói, Bắc Minh Quân đưa cho cô hơn ngàn đóa hoa hợp hoan, còn viết thiệp nói mong chờ cùng cô về một nhà mà! Sao lúc này lại biến thành đính hôn với Phỉ Nhi gì kia? Chẳng lẽ lại là trong nội tâm cô Tô uất ức, cho nên đến tìm tôi tố khổ? Vậy thật xin lỗi, hình như tôi với cô Tô không thân…”

Đâu chỉ không thân, quả thật còn có thù!

“Cố Tịch Dao, cô còn dám nhắc đến chuyện này! Nếu không phải sau đó tôi tìm công ty chuyển phát tra ra, thì ra ở chỗ này của cô, mới là địa chỉ gửi hoa hợp hoan kia! !” Tô Ánh Uyển nắm chặt tay, tức đến nghiến răng nghiến lơi: “Cô làm như vậy, rắp tâm cái gì?”

Cố Tịch Dao nhún nhún vai, dáng vẻ không sao cả: “Không có rắp tâm gì cả, nhìn cô nhiều năm cuồng dại Bắc Minh Quân như vậy, thương hại cô một chút thôi.”

Trên thực tế, cô mới không thèm thương hại Tô Ánh uyển, cô chỉ là tức Bắc Minh Quân, cho nên mới quấy rối thôi.

“Thương hại? Cố Tịch Dao, cô thế mà thương hại tôi? !” Tô Ánh Uyển như là nghe được truyện cười vậy, giọng the thé nói.

“Ở bên người Bắc Minh Quân nhiều năm như vậy, dung nhan già đi thanh xuân lầm lỡ, chẳng lẽ không đáng thương sao?” Cố Tịch Dao cười mỉa, đáy lòng lại thổn thức không thôi.

Chẳng lẽ cô không thế sao?

Dùng thời gian bảy năm, sinh ba đứa bé, kết quả là, cô và cha của bọn trẻ không thể nào cùng bên nhau!

Trên gương mặt tinh sảo của Tô Ánh Uyển, hiện lên vẻ chật vật.

Bị Cố Tịch Dao chọt trúng vết thương, cô ta nắm chặt tay, thay đổi tư thái đối địch, giọng mềm nhũn ra – –

“Cố Tịch Dao, nếu như cô thật sự thương hại tôi, nên hợp tác với tôi!”

“Hợp tác?” Cố Tịch Dao giương mắt, ngạc nhiên

Sau nửa ngày, cô cười lạnh một tiếng: “Tôi thật sự nghĩ không ra, có cơ hội gì có thể hợp tác với minh tinh như cô Tô đây! Quay phim? Diễn xuất của tôi không tốt, không quay được, cũng không có hứng thú…”

“Không phải! Là hy vọng cô hợp tác với tôi- -” Tô Ánh Uyển dừng một chút, trong mắt có sự tàn nhẫn, cắn răng nói: “Phá hỏng lễ đính hôn ngày mai của Quân và Phỉ Nhi!”

Cố Tịch Dao trợn mắt.

Không thể tưởng tượng nổi nhìn Tô Ánh Uyển.

Mục đích của cô ta và Giang Tuệ Tâm giống nhau, nhưng nói ra lại hoàn toàn khác biệt!

Một người bảo cô đừng phá, một người muốn cô phá đi!

“Ha ha ha…” Cố Tịch Dao đột nhiên cười ra tiếng, nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Tô Ánh Uyển, cô cười đến nửa ngày sau không nói nên lời: “Ha ha ha…Cô…”

“Cố Tịch Dao! Buồn cười vậy sao!” Tô Ánh Uyển chán nản!

Cố Tịch Dao thiếu chút nữa cười ra nước mắt…

Đến khi cười đủ, cô mới hít một hơi, ánh mắt có chút trào phúng: “Cô Tô, mặc dù tôi không hiểu, sao cô lại cảm thấy tôi sẽ hợp tác với cô? Nhưng nói thật, với quan hệ giữa tôi với cô, không nên hợp tác mới đúng. Huống hồ, Bắc Minh Quân đính hôn với ai, tôi hoàn toàn không để ý!” Nói đến đây, Cố Tịch Dao không hiểu sao lòng mình lại nhói lên một cái.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.