Chương trước
Chương sau
Chương 646

Hình Uy đành phải bưng đồ ăn về.

Buổi tối, tắm rửa xong, nấu cháo điện thoại với cô nhóc một lúc, biết được cô nhóc nhìn thấy ảnh chụp mới nhất của【 thần toilet 】, đi rất thoải mái! Vì vậy cô nhóc đối với ảnh chụp, sau này bắt đầu gọi là phân thối rồi.

Cố Tịch Dao nghe xong, vui vẻ nở hoa.

Bắc Minh Quân có thể làm 【 thần toilet 】của cô nhóc, cũng xem như là phúc phận anh tu luyện mấy đời rồi người khác cô nhóc còn không thèm tè đâu.

Lưu luyến không nỡ say bye bye với cô nhóc, cô mở đèn đêm viết, lúc đang chuẩn bị tập trung sáng tác, cửa lại bị gõ.

Cô không mở cửa, đối phương không bỏ qua.

Không chút bất ngờ, lại nhìn thấy Hình Uy đứng ở ngoài cửa, nở một nụ cười so với khóc còn khó coi hơn

“Cái gì vậy a?” Cô thật sự nổi lửa!

“Ách… cô Cố, không có gì, chỉ là muốn hỏi một chút cô có muốn ăn bữa khuya hay không?” Hình Uy sắp khóc, một người đàn ông nghiêm túc, thành thật, trừ ăn ra, thật sự không biết phải dùng cái cớ gì để xác nhận cô Cố có ở nhà hay không, còn bình an vô sự.

Cố Tịch Dao liếc mắt nhìn tay xách cặp lồng của Hình Uy: “Không, muốn!”

Bốp ~! Lần này cô không chút khách khí sập cửa!

Sau đó, Hình Uy vội vàng lấy điện thoại di dộng ra, gọi cho số quen thuộc: “Alo, Chủ nhân…. Đúng, cô Cố vẫn luôn ở trong nhà, mọi thứ đều bình thường, ngoại trừ sáng sớm, thời gian khác không đi ra ngoài…A? Đêm nay ngài không đi uống rượu? Được được được….” Thật tốt quá, hai năm nay chủ nhân có thói quen ngâm mình trong rượu, biết thế đã sớm dọn đến đối diện nhà cô Cố rồi

Lúc này, cạch một tiếng!

Cố Tịch Dao đột nhiên lại mở cửa, trừng mắt Hình Uy, tay cầm điện thoại của Hình Uy cứng đờ.

Cô nghiến răng nghiến lợi phun ra một câu: “Còn có, Hình Uy, phiền anh lần sau đừng cười với tôi như vậy!” Dừng một chút, rồi cô lại bổ sung: “Còn xấu hơn cả khó thật đáng sợ!”

Bốp ~!

Cửa lại lần nữa bị đóng lại chặt chẽ.

Hình Uy khóc không được, cười cũng không xong. Gương mặt đàn ông lúc này rối rắm cực kỳ buồn cười…

Vội vàng cầm điện thoại lên: “A? Không có không có không có… Chủ nhân đừng hiểu lầm, tôi nào dám cười với cô Cố… Không đúng…Hình Uy thề, đó không phải là cười…Chủ nhân, vậy lúc nào ngài quay về…”

Cuối cùng đêm nay, Bắc Minh Quân có về hay không, Cố Tịch Dao không biết, cũng không muốn biết.

Chỉ là mùa đông năm nay, thành phố A ba ngày hai bữa lại nổi một trận tuyết lớn.

Đến gần cửa ải cuối năm rồi.

Nếu không phải bị môn thần Hình Uy này ép điên, Cố Tịch Dao cũng không đồng ý đi ra ngoài mua sắm với Lạc Kiều.

Nếu như trên đời này có thứ thuốc hối hận, cô tuyệt đối sẽ nuốt cả bình. Bởi vì cùng Lạc Kiều ra ngoài đi mua sắm còn ác mộng hơn trạch ở trong nhà!

Cao ốc Tân Đô là thiên đường mua sắm nổi tiếng của thành phố A.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.