Chương trước
Chương sau
Chương 615

Vốn cho rằng Cố Tịch Dao năm đó rời đi, cô ta liền có thể quay về bên Quân.

Nhưng ai nghĩ tới, hơn mười năm rồi, Phỉ Nhi lại vẫn có thể còn sống quay về!

Giây phút Phỉ Nhi xuất hiện lần nữa vào hai năm trước, Tô Ánh Uyển liền biết, giấc mơ hơn mười năm của cô ta, sợ là muốn hoàn toàn phá hủy rồi.

Ngón tay cô ta bất giác lướt qua khuôn mặt, nước mắt đã rơi xuống rồi, cô ta thì thào tự nói: “Quân à Quân, anh không phải từng nói, dáng vẻ em khi mỉm cười, cực kỳ giống Phỉ Nhi sao…Nhưng tại sao, Phỉ Nhi cũng hủy dung rồi, anh vẫn chỉ bằng lòng nhìn cô ta, không chịu nhìn em một cái chứ…”

Đêm giáng sinh năm nay, Trình Trình và Dương Dương đặc biệt mời mấy đứa bé khác trong lớp cùng tới.

Nhà tổ Bắc Minh mọi năm đều treo đầy đèn màu giáng sinh.

Trong sân cũng đóng một lớp tuyết thật dày.

Trẻ con đội mũ giáng sinh, vui vẻ đắp người tuyết.

“Bắc Minh Tư Dương, nhà cậu thật lớn, giống hoàng cung vậy, thật hâm mộ cậu.” Bạn học A nói.

“Đúng vậy, còn có ông bà của các cậu, rất chiều cậu và Bắc Minh Tư Trình.” Bạn học B nói.

“Các cậu giống như hoàng tử bé vậy…” Bạn học C nói.

“Nhưng ba mình nói, các cậu là đứa bé không có tình yêu của ba mẹ, mẹ các cậu đâu?” Bạn học D nói.

“Có phải mẹ các cậu không cần các cậu rồi không?” Bạn học E nói.

“Mới không phải đâu!” Dương Dương hét lên: “Mẹ mình quay về rồi! Mẹ hôm nay còn lên tivi nữa, mẹ sẽ không không cần mình!”

Dương Dương hét lên, dọa những bạn nhỏ đang đắp người tuyết khác khựng lại.

“Nói xạo, mình quen cậu lâu như vậy, sao không nhìn thấy mẹ cậu?” Bạn học A hỏi.

“Mẹ cậu ấy nhất định không cần các cậu ấy nữa…” Bạn học B lén lút nói.

“Khốn khiếp! Mẹ mới sẽ không phải không cần chúng mình! Các cậu còn nói bậy nữa, mình sẽ đánh các cậu!” Dương Dương tức giận giơ nắm tay nhỏ, làm ra vẻ muốn đánh người.

“Hừ! Bắc Minh Tư Dương, cậu chính là một đứa bé dã man! Có bản lĩnh thì đến đánh chúng mình đi…” Bạn học C thách thức.

Trình Trình khẽ nhíu mày, không lên tiếng, vẫn im lặng đắp người tuyết: “…”

Đêm giáng sinh vốn thật vui vẻ, ai cũng không nghĩ tới đám trẻ lại sẽ lật mắt thành thù.

Nhất thời, trong sân trở nên huyên náo…

Lúc này, nhà tổ Bắc Minh có một vị khách không mời mà đến.

Lúc Cố Tịch Dao lái xe xuất hiện ở nhà Bắc Minh, người làm đều kinh hoảng, người phụ nữ này có quan hệ mật thiết với cậu chủ Khởi Hiên và cậu hai.

“Ông chủ, bà chủ, cô, cô Cố đến rồi…”

Cố Tịch Dao cầm hai túi quà, bộ đồ ngắn Chanel vừa người, khuôn mặt nhỏ tinh xảo vẫn là dáng vẻ thanh lịch xinh đẹp ngày xưa, lại thêm phần ưu nhã và tự tin.

Giang Tuệ Tâm đang ở phòng khách gói quà cho đám trẻ, lúc nhìn thấy Cố Tịch Dao đến, ngoài ý muốn chớp mắt.

“Cô có ý gì?”

“Bà Bắc Minh, giáng sinh vui vẻ.” Như đoán được Giang Tuệ Tâm sẽ không có sắc mặt dễ nhìn, Cố Tịch Dao hào phóng trưng ra nụ cười, giơ quà trong tay: “Rất rõ ràng, tôi muốn nhìn thấy các bảo bối của tôi.”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.