Chương trước
Chương sau
Chương 600

“Kính thưa hành khách, chuyện rất khẩn cấp, cho hỏi có ai ở đây có nhóm máu AB Rh dương tính hay không? Ở khoang hạng nhất có một vị hành khách cần phải được truyền máu ngay lập tức.”

Cố Tịch Dao khẽ giật mình…



Hai năm sau…

Năm tháng giống như là những hạt cát dính lại trong đầu ngón tay, im lìm lặng lẽ mà biến mất.

Mà kết thúc chính là vì bắt đầu một lần nữa.

Thế giới này rộng lớn như thế, tinh tú thay đổi, mặt trời mặt trăng cũng thay đổi, không cẩn thận thì sẽ gặp được người.

Nhưng tại sao yêu lại ngắn như vậy, mà quên nhau lại phải dài như vậy…



Thời gian thấm thoát trôi qua, giáng sinh năm nay thành phố A đã rơi trận tuyết nhỏ.

Hoa tuyết rơi lả tả, nhảy múa xoay vòng ở giữa không trung…

Tối ngày hôm nay thành phố A được bao phủ trong một màu trắng xóa, diễn ra một lễ hội hóa trang chưa từng có.

Sở dĩ có một sự kiện lớn như thế là bởi vì trong đêm vũ hội hóa trang này sẽ được trưng bày một viên kim cương có độ dài lịch sử hàng trăm năm đến từ Nam Phi, nó còn có một cái tên cực kỳ lãng mạn… mật ái.

Nghe nói đằng sau viên kim cương này còn có một truyền thuyết…

Trong lời đồn, nói rằng người nào là chủ nhân của nó, không chỉ có thể mang đến vận may, gặp dữ hóa lành, còn có thể sống cùng với người mình yêu đến già, vĩnh viễn ở bên cạnh nhau.

Bởi vậy khi nghe nói viên kim cương mật ái này lại được trưng bày trong đêm giáng sinh ở thành phố A, các cậu ấm nổi tiếng trong thành phố chạy theo như vịt, không kịp chờ đợi mà muốn nhìn thấy hình dạng của viên kim cương này…

Trong vũ hội, ánh sáng và bóng tối đang xen nhau, người người nhốn nháo.

Chính vì vậy có rất nhiều người nổi tiếng và giàu có sau khi đeo mặt nạ lên thì bọn họ liền lập tức xé bỏ lớp ngụy trang lịch lãm và kín đáo trước đây, uốn éo cơ thể nóng bỏng làm ra hành vi khiêu khích phóng túng theo âm nhạc…

Ở trong một góc tối, có một người đàn ông đeo mặt nạ nửa người nửa sói, mặc bộ vest chỉnh tề, tay cầm ly rượu chậm rãi nhắm nháp.

Dường như trong vũ hội có nóng bỏng đến đâu thì cũng không hề có liên quan gì đến anh vậy đó, anh… tỉnh táo ưu nhã giống như là một tác phẩm điêu khắc bằng băng vô hồn.

“Bắc Minh Quân, thật sự không ngờ là cái cô người mẫu nhỏ bé đó lại lẳng lơ như vậy, bình thường trên tivi thì giả vờ rất hung dữ mà…” Sở Dung Triết vừa uống rượu vừa thưởng thức và bình phẩm cảnh nam nữ đang uốn éo trên sàn nhảy.

*Bắc Minh Quân: Xưng hô của Sở Dung Triết đối với nam chính, nam chính là nhị thiếu nhà họ Bắc Minh.

Bắc Minh Quân liếc xém qua bên cạnh một chút, nhìn Sở Dung Triết đang ôm một cây chổi giả trang thành Harry Potter, xùy nói: “Người ta cũng đã đeo mặt nạ rồi mà cậu còn có thể nhận ra được à?”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.