Chương trước
Chương sau
Khuôn mặt tuấn tú của anh lạnh đi! Đôi tay đang bế ngang cô bỗng nhiên nắm chặt! Cô dường như còn có thể nghe được âm thanh phát ra từ đốt ngón tay của anh vì tức giận.

“Không có gì mà phải giải thích? Dắt theo một thằng nhóc có diện mạo, dáng dấp giống hệt con trai tôi, cô dám nói đứa nhỏ đó không phải là con của tôi không?”

“Tôi…”

“Sao, cô định không thừa nhận à? Hay là lại chuẩn bị bày ra vẻ ngạc nhiên nói với tôi là: Thật trùng hợp, con trai của anh sinh ra giống như đúc con trai tôi?” Anh nghiến răng nghiến lợi vội vàng ngắt lời cô, căn bản không cho cô chút không gian mà mở miệng!

“Phải…”

Cô vừa nói một chữ lại bị anh chen ngang: “Cô còn dám nói phải! Cố Tịch Dao, mẹ nó trình trợn mặt nói điêu của cô thật sự tiến bộ không ít đấy! Cho rằng tôi là trẻ lên ba để mà lừa gạt à?”

“Không có…”

“Lại chuẩn bị nói là không có lừa tôi đúng không? Hừ, cô cho rằng tôi sẽ còn tin lời cô à? Sau khi tôi gặp con trai tôi nhiều lần như vậy, tôi không tin cô không biết nó là ai! Sau khi biết rõ nó là con trai của tôi, thì chẳng lẽ cô lại không biết tôi là ai à?”

“Tôi…”

“Tôi là ba của đứa nhỏ!” Anh giận điên lên, lần lượt cắn ngang lời cô, đồng thời trong mắt còn hiện lên vẻ dọa người: “Hiển nhiên là trước đó cô đã gần như biết hết tất cả! Tiếp cận tôi, đáng chết, là vì muốn tiếp cận con trai tôi đúng không!”

“Không…”

“Lại không thừa nhận? Cô cứ việc không thừa nhận đi!” Giọng điệu lạnh lùng của anh xuyên vào màng nhĩ cô đau nhức: “Không thừa nhận cô chính là mẹ của tên nhóc kia thì tôi sẽ tin cô!”

“…” Lần này, cô im lặng.

Đáp án quá rõ ràng, cô chính là mẹ của con trai anh!

Bắc Minh Quân tức đến mức những dồn nén trong lòng vỡ òa: “Biến mất ba tháng một cách kỳ quái, lại còn xui khiến Bắc Minh Diệc Long đào hôn! Thì ra từ đầu cô đã lập kế hoạch trước có đúng không! Vào đêm sinh nhật tôi cô đã sớm có ý định muốn rời khỏi, muốn mang theo con của tôi cùng cao chạy xa bay với Bắc Minh Diệc Long có phải hay không! Vậy mà mẹ nó cô còn nằm dưới thân tôi, dạng chân cho tôi làm?”

Bốp!

Đột nhiên một cái tát như trời giáng rơi trên mặt Bắc Minh Quân…

Con ngươi của anh run lên!

Anh không thể tin được mà nhìn người phụ nữ vừa vung tay tát lên mặt anh này, lửa giận ngày càng dâng trào!

Tay của Cố Tịch Dao tê cứng, giương mắt nhìn thẳng vào con ngươi u tối của anh, thở sâu, bờ môi run rẩy một chút—

“Tôi thừa nhận… trong giây phút nhìn thấy Trình Trình mới biết được anh chính là chủ thuê năm năm trước. Đúng là tôi giấu anh không nói ra… Không thể phủ nhận, Dương Dương cũng chính là con của anh, chỉ là năm đó tôi có lòng riêng giữ nó bên người… Tôi cũng thừa nhận nguyên nhân chủ yêu đến châu Úc cũng là vì Trình Trình… Nhưng Bắc Minh Quân, việc Khởi Hiên đào hôn tôi thật sự không biết gì cả. Chúng tôi chỉ là trùng hợp đi cùng chuyến bay chứ không như những ý nghĩ bẩn thỉu của anh!”

Lúc nói xong lời này, vành mắt cô đã tràn ngập nước mắt, nhưng nhẫn nhịn không để nó chảy ra ngoài.

Khuôn mặt tối sầm của anh u ám đến dọa người.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.