Chương trước
Chương sau
Chương 512

Cố Tịch Dao nắm tay Dương Dương đi vào khu vực đăng ký, suốt đường đi cô đều cẩn thận nhìn xung quanh, sợ gặp phải người nhà họ Bắc Minh.

Thấy chuẩn bị đi đến cửa đăng ký, đột nhiên, cô thấy có vài bóng người vừa ra khỏi khoang máy bay…

Trong lòng căng thẳng!

Cô khom lưng ôm Dương Dương lên chạy ngược ra sau…

“Mẹ…”

“Xuỵt…”

“Mẹ, mẹ mà khóc nữa mắt sẽ sưng lên, xấu lắm đó.” Bắc Minh Đông ôm mẹ.

“Con thì biết cái gì? Năm năm qua, mẹ nhìn Trình Trình từ lúc còn chút xíu đến khi lớn đến bây giờ, đứa bé vừa ngoan vừa có hiếu như thế, đây là lần đầu tiên xa nhà, mẹ đương nhiên phải khóc rồi! Con cho rằng Trình Trình giống thằng nhóc không lương tâm như con, hai ba ngày không chịu về nhà sao?”

“Trời ơi, mẹ, không lương tâm là thằng hai Bắc Minh kia kìa, Trình Trình là bị anh ta ép ra nước ngoài đó!”

“Con…”

Ông cụ Bắc Minh ở bên cạnh cũng nói: “Được rồi, Tuệ Tâm, bà đừng khóc nữa, nếu Trình Trình đã lên máy bay, còn có thằng hai sắp xếp đầy đủ rồi thì đừng lo nữa. Chúng ta nên trở về chuẩn bị tham gia đám cưới của Khởi Hiên…”

“Đúng đó, hôm nay Khởi Hiên phải kết hôn…” Giang Tuệ Tâm xoa mắt, đột nhiên trừng mắt nhìn Bắc Minh Quân: “Đông Đông, chừng nào thì con mới nghiêm túc tìm cho mẹ một đứa con dâu đây hả?”

Bắc Minh Đông lại khinh bỉ: “Trời ơi, mẹ lại dở chứng nữa rồi…”

Ba người nhà Bắc Minh xoay người đi vào lối đi VIP.

Cố Tịch Dao ôm Dương Dương trốn trong lối đi bình thường, tim đập thình thịch.

Mãi đến khi nghe thấy tiếng nói của mấy người Giang Tuệ Tâm càng lúc càng xa, mới thầm thở phào nhẹ nhõm.

Lén lút nhìn xem, thấy bóng dáng bọn họ đã hoàn toàn biến mất trong lối đi VIP, cô mới ôm lấy Dương Dương chạy ào vào cửa lên máy bay.

Hai mẹ con lại không chú ý rằng, ở phía sau có một người đàn ông mang mũ lưỡi trai cũng nhanh chóng cúi đầu vào theo…

Cố Tịch Dao ôm Dương Dương ngồi trong khoang thường, lập tức ngồi xuống hàng ghế cuối cùng.

Đặt Dương Dương ngồi lên ghế, thắt chặt dây an toàn.

Bây giờ mới tháo nón kết trên đầu Dương Dương xuống, thuận tay cũng tháo nón mình xuống luôn.

Xoay người lại, lắc lư mái tóc dài rồi ngồi xuống…

“Mẹ, chúng ta có cần đi tìm Bắc Minh Tư Trình không?”

“Không cần, chờ xuống máy bay rồi tính.” Cố Tịch Dao chắc chắn Trình Trình cũng đang trên máy bay, nếu không lúc nãy cô cũng sẽ không nhìn thấy Giang Tuệ Tâm đi ra khỏi khoang máy bay.

“Ai da, mẹ ơi con thật là vui quá đi, giống như lúc từ Mỹ bay về vậy đó, bây giờ cuối cùng lại có thể bay đi nữa rồi…”

“Con đó, suốt ngày chỉ biết chạy ra ngoài quậy phá, cũng không biết là con học ai nữa?” Cô thân mật nhéo mũi con trai.

“Hì hì, cái này không thể gọi là quậy phá đâu. Bởi vì Dương Dương là mặt trời nhỏ, mặt trời nhỏ đương nhiên phải bay đi khắp nơi, rải ánh mắt trời khắp thế giới…”

“Nghịch ngợm, rải ánh mắt trời thì được, đừng có rải hạt giống bậy bạ là được!”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.