Chương 483
“Đừng đau khổ nữa! Cố Tịch Dao!” Cô nói với bản thân mình trong gương, hít một hơi thật sâu, cố gắng động viên chính mình: “Cố Tịch Dao, những thứ mà nhà họ Cố nợ, nhất định phải đòi về bằng được! Vũ Xuân nợ mày, cả Cố Anh Thư nữa, tất cả đều phải đòi lại!… Về phần Bắc Minh Quân…”
Cô nhìn hình ảnh phản chiếu trong gương kia, khuôn mặt có đôi chút tái nhợt, ngơ ra một thoáng rồi lại đứng thẳng dậy, tiếp tục tự nhủ với bản thân: “Cố Tịch Dao, bây giờ mày cũng nên tỉnh mộng rồi đó! Chó dù anh ta đã cứu mày, cũng sẽ không bao giờ yêu mày đâu, chẳng qua anh ta chỉ lưu luyến cơ thể của mày thôi, việc gì phải trao cả cuộc đời của mình cho loại đàn ông không có tình cảm như anh ta chứ? Có phải là rất không đáng không?… Mày có Trình Trình và Dương Dương là đã đủ rồi! Bắt đầu từ hôm nay, Cố Tịch Dao, dù mày vẫn mang họ Cố hay đổi họ khác, mày cũng nhất định phải là chính mình, đừng sống vì kẻ khác nữa.”
Nói xong thì cô thở phào một hơi.
Bỗng cảm thấy nhẹ lòng hơn nhiều.
Tựa như những nỗi sầu muộn vẫn chất chứa trong lòng dần dần bị đè ép lại, cất giấu ở một nơi sâu trong cõi lòng, cứ lặng lẽ vậy thôi.
Rồi cô lại mỉm cười với bản thân mình trong gương, sau đó quay người bước khỏi phòng…
Nhà họ Bắc Minh rất lớn, tính cả phòng trước lẫn sân sau cũng lớn cỡ vài sân gôn gộp lại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-buong-binh-mua-mot-tang-hai/2978840/chuong-483.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.