Chương 419
“… Hừ!” Khoảng cách thế hệ a!
Vân Chi Lâm liếc nhìn một cái, im lặng.
Anh điên rồi nên mới so đo với một thằng nhóc còn chưa mọc đủ răng nữa.
Cẩn thận nhìn Dương Dương một cái, lại hồi tưởng đến lúc Cố Tịch Dao nhìn thấy tấm ảnh trên tờ báo đã lộ ra thần sắc hoảng sợ…Đích thực, nếu như cô thật sự quan hệ tốt với Bắc Minh Quân thì hà tất gì phải đưa Dương Dương đến làm ổ ở chỗ này chứ? Lại hà tất gì phải chạy đi xem mắt?
“Chú Chi Lâm, đừng giận mà…” Thấy Vân Chi Lâm không lên tiếng, Dương Dương len lén kéo kéo ống quần của Vân Chi Lâm, chớp chớp mắt, cuối cùng nước mắt cũng rơi xuống.
Vân Chi Lâm im lặng một lúc, trừng Dương Dương một cái, cuối cùng nói: “Thôi, nể mặt thân thế đáng thương của cháu, tha cho cháu đó.”
“Thật sao? Tốt quá rồi!”
“Hừ! Lần sau không được lừa gạt chú nữa có biết chưa? Anh em là phải đối xử chân thành với nhau!”
“Ò ò, vậy cháu lập tức đi lấy máy ảnh…”
“Quay lại! Đi lấy máy ảnh làm gì?”
“Chụp hình cho gan và túi mật a!” (Vì câu đối xử chân thành với nhau có tiếng Trung là Can Đảm Tương Thiếu, can đảm hán việt là gan và túi mật, chiếu ở đây có nghĩa là chụp ảnh)
“…”
Vân Chi Lâm thật chỉ muốn trợn trắng mắt rồi chết đi luôn thôi.
*
Bắc Minh Quân nhìn điện thoại trên tay, khi anh gọi lại lần nữa thì đầu dây bên kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-buong-binh-mua-mot-tang-hai/2978712/chuong-419.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.