Cô Tịch Dao ôm chặt lấy Dương Dương vẫn còn đang khỏa thân, vội vàng bò xuống giường.
Bắc Minh Quân muốn đưa tay ra bắt lấy cô, không ngờ cái chân nhỏ đang bị thương vừa dùng lực thì cơn đau đã lập tức ập đến, anh nhếch mép hít mấy hơi khí lạnh!
Trơ mắt nhìn người phụ nữ đang ôm con trai của anh nhẹ nhàng đi xuống đất.
Quay người muốn rời đi!
“Mẹ kiếp, cô lại muốn đi đâu?” Trán anh đã toát mô hôi lạnh, thở hổn hển, vội vàng hét lên.
“Đưa thằng bé đi ngủ! Chả lẽ phải ở đây hầu hạ anh sao?” Cố Tịch Dao lạnh lùng hừ một tiếng, cô không thể quên anh đã làm nhục cô như thế nào! Cho dù vì hai đứa con trai sinh đôi, cô cũng không để mặc anh chơi đùa nữa!!
Chỉ là, cô cẩn thận lướt xuống dưới giường….
Quả nhiên, thân hình nhỏ bé của Trình Trình đang nằm sấp ở trên sàn nhà dưới gầm giường, ngẩng cái đầu nhỏ lên nhìn cô, vẻ mặt bình tĩnh.
Ngực cô đột nhiên nghẹn ngào!
Không nói gì, để một tay ra, nắm lấy góc chăn, kéo mạnh một cái.
Chiếc chăn đang che chắn trên người của Bắc Minh Quân cứ như vậy mà bị cô kéo lên cao!
Thân thể này giống như cơ thể của Apllo, cứ như vậy không mảnh vải che thân hiện ra….
Hai má Cố Tịch Dao nóng bừng.
“Wow, con chim thật to….” Dương Dương trợn mắt, miệng chữ O mồm chữ A , giống như nhìn thấy kỳ quan thế giới, sợ hãi mà thán phục!
Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-buong-binh-mua-mot-tang-hai/2978622/chuong-376.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.