Chương trước
Chương sau
Bỉ ổi, vô sỉ, hạ lưu!

Cô sẽ không để tên xấu xa này được như ý!

Vì thế, cô gạt mấy sợ tóc mái trước trán, khóe môi nhếch lên một cách cứng nhắc, khúc khích nói—

“Haizz, coi tôi người bạn gái của Khởi Hiên như chết rồi sao? Cho dù anh ấy muốn lấy, cũng là lấy tôi! Chưa nghe nói dưa chưa chín ép không ngọt sao? Chú, hai?!”

Cố cố ý nhấn mạnh hai hai từ chú hai.

Sắc mặt của Bắc Minh Quân lập tức trở nên tối tăm hơn!

Cố Tịch Dao không quan tâm ánh mắt của người khác, mặt sắc như dao hướng về Bắc Minh Quân, tiếp tục nói: “Huống chi, thân phận của cô Bùi tôn quý, lại có lòng với chú hai, người si tình như thế cầm lồng đèn đi tìm cũng không tìm thấy, chú hai vẫn là tự mình giữ lại đi! Nếu cứ ép Khởi Hiên nhà chúng tôi, chuyện này truyền ra không phải khiến người ngoài chê cười nhà Bắc Minh sao?”

Cô cố tình nói ‘Khởi Hiên nhà chúng tôi’, lông mày của anh lại trầm lạnh vài phần!

Cố Tịch Dao nói như thế, người của nhà Bắc Minh thầm thở phào.

Dù sao, người phụ nữ chú không cần, để cháu trai lấy, đây không phải là sỉ nhục nhà họ Bùi sao?

Bắc Minh Đông lén lút giơ ngón tay cái với Cô Tịch Dao, ánh mắt đó giống như đang khen Cố Tịch Dao rất dũng cảm!

Trên gương mặt điển trai của Bắc Minh Quân thấp thoáng xuất hiện mấy đường gân xanh, giọng nói trầm thấp lạnh lẽo phun ra—

“Cô Cố muốn hoàn lương, gả cho Bắc Minh Khởi Hiên quả thực là một lựa chọn không tồi, chỉ sợ, nó không thỏa mãn được khẩu vị của cô—”

Hoàn lương? Khẩu vị?

Mấy từ chủ chốt này, giống như con dao đâm vào trái tim của cô! Đây là mắng cô là gái điếm tham lam sao!

Cô nghiến răng kèn kẹt run rẩy vì tức!

“Vậy thật sự phải cảm ơn lời nhắc nhở của chú hai rồi!”

Cô vừa dứt lời, chân ở dưới bàn nhấc lên, giẫm thật mạnh vào chân của Bắc Minh Quân—

“Ưm…” Chỉ thấy anh phát ra một tiếng trầm thấp, hừ, mặt mày cứng đờ, lông mày hơi nhíu lại, nhưng vẫn vững như Thái Sơn!

Thậm chí còn đổ thêm dầu vào lửa: “Cô Cố không cần cảm ơn, đối với một người lẳng lơ…”

Hai từ ‘phóng túng’ Bắc Minh Quân còn chưa nói ra, xương ống chân lại bị một lực không nhỏ tấn công: “Ui…”

Anh hít ngụm khí lạnh, lại kêu một tiếng đau đớn!

Lần này, đôi mắt sắc bén của anh trợn trừng với người cô gái ngồi đối diện, cô gái này điên rồi sao!

Cái chân này của anh từng bị thương, còn có đinh ghim bên trong! Cô vậy mà không chút lưu tình đạp mạnh vào chỗ đau của anh!

Cố Tịch Dao điên rồi, tức đến điên rồi! Tên khốn này dám nói ra bốn từ ‘lẳng lơ phóng túng’ xem thử!

“Chú hai, tóm lại hôn sự của Khởi Hiên không phiền chú lo, chú vẫn là lo cho chính mình đi!”

Khởi Hiên cảm động nhìn Cố Tịch Dao, thấp giọng ghé vào bên tai nói: “Cảm ơn em, Dao.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.