Chương trước
Chương sau
Bác sĩ Trần là bác sĩ riêng của nhà họ Bắc Minh.

Trước khi Hình Uy đến, Trình Trình và Cố Tịch Dao đã ngồi trên ghế salon trong phòng khách, yên tĩnh chờ bác sĩ.

Hình Uy hơi bất ngờ khi thấy Cố Tịch Dao cũng ở đây, nhưng anh ta cũng không hỏi nhiều, trực tiếp đưa bác sĩ Trần đến căn phòng của Bắc Minh Quân…

Sau một phen giày vò, cơn sốt của Bắc Minh Quân đã bắt đầu giảm…

Lúc này Hình Uy mới yên lòng, đi tới phòng khách, cung kính gọi Trình Trình một tiếng: “Cậu chủ nhỏ, ngài ở chỗ này của cậu chủ

Có quen không? Bà chủ hỏi tôi, nếu ngài còn cần thứ gì thì để tôi đưa tới cho ngài!”

Trình Trình nhìn Hình Uy một cái, lạnh nhạt lắc đầu: “chú nói với bà nội, tôi ở đây rất tốt, bảo bà ấy đừng lo lắng! Hơn nữa, giúp tôi chăm sóc Bối Lạp thật tốt là được.”

Hình Uy hơi bất ngờ, lời nói của cậu chủ nhỏ Trình Trình lại giống như trở về với bộ dáng lúc trước. Nhưng… Lúc trước không phải cậu chủ nhỏ còn đang kèn cựa nhau với cậu chủ, cố ý ăn mì tôm gặm ớt để chọc tức cậu chủ sao? Tại sao lúc này lại ở đây nói rất tốt?

Cố Tịch Dao thấy ánh mắt dò xét của Hình Uy đối với Trình Trình, trong lòng lộp bộp một cái, lo lắng anh ta sẽ nhận ra điều gì đó, vội vàng cười tủm tỉm nói…

“Anh Hình Uy…”

Một tiếng ‘Anh’ này đâm vào thân thể Hình Uy khiến anh ta cảm thấy tê rần, lưng toát mồ hôi lạnh: “Ha ha, cô Cố đừng khách khí như vậy…” Nếu để cậu chủ nghe được từ này, anh ta coi như gặp họa.

“Là thế này, chủ nhà của các người để tôi ở lại đây làm bảo mẫu của cậu chủ nhỏ, chịu trách nhiệm về việc ăn uống và cuộc sống hằng ngày, vì vậy anh cũng đừng lo lắng!”

“Vậy làm phiền cô Cố chăm sóc cậu chủ nhỏ nhiều hơn!” Mặc dù hơi bất ngờ, nhưng dù sao cậu chủ nhỏ cũng có người chăm sóc, Hình Uy cũng coi như yên tâm, sau đó tiếp tục nói: “Đúng rồi, xin hỏi cô Cố, cậu chủ tại sao lại bị sốt vậy?”

“Ách…” Cố Tịch Dao bỗng nhiên có chút xấu hổ, sao có thể nói tên kia là vì phát tiết mà tắm nước lạnh nên mới bị sốt? Cô gượng cười hai tiếng: “Có lẽ là bị trúng gió đi…”

“Không phải chứ. Đã rất nhiều năm cậu chủ không bị sốt, thân thể cậu ấy từ trước đến nay rất cường tráng, huống chi tối nay nhà họ Bắc Minh vẫn còn có một cuộc họp quan trọng, cậu ấy phải đưa cậu chủ nhỏ trở về nhà chính họ Bắc Minh… Bây giờ lại bị ốm thế này, tôi trở về nói thế nào với ông chủ bà chủ đây…”

“Nhà họ Bắc Minh họp mặt?” Cố Tịch Dao sửng sốt một chút: “Anh nói là anh ta sớm đã biết tối nay phải trở về nhà họ Bắc Minh?”

“Đúng thế. Mặc dù cậu chủ không quá vui khi trở về, nhưng ông chủ đã hạ lệnh, đêm nay tôi nhất định phải đưa cậu chủ và cậu chủ nhỏ trở về nhà chính họ Bắc Minh.” Hình Uy thở dài một tiếng, ánh mắt không khỏi liếc vào trong phòng một cái: “Nhưng lần này không biết phải làm sao bây giờ?”

Cố Tịch Dao nhéo nhéo mi tâm, vậy mà theo bản năng cô cảm thấy việc Bắc Minh Quân sốt cao, thậm chí có thể là do anh ta cố ý.

Chẳng lẽ là vì trốn việc nhà họ Bắc Minh tụ tập vào tối nay sao?

Cô lắc đầu, ném đi suy nghĩ điên cuồng này. Anh là cậu hai nhà họ Bắc Minh, chuyện anh trở về nhà họ Bắc Minh là vô cùng bình thường, không đúng sao?

“Thế này đi, anh trở về trước giấu diếm ông chủ và bà chủ Bắc Minh, để bọn họ đừng lo lắng, chờ đến khi chập tối, xem tình hình của anh ta rồi nói tiếp!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.