Thân thể của cô run lên một cái, vọt ra cửa nhặt một chiếc giày khác ở trong hành lang.
Đôi chân trần dẫm lên sàn nhà, vẫn không nói một lời như cũ.
Cô đi đến cửa, bàn tay nâng lên chạm vào chốt cửa, lần này anh không cản cô lại.
Mà tiếng nói lạnh lùng kia lại hận không thể đâm xuyên trái tim của cô: “Được, cô không muốn chơi nữa có đúng không? Vậy thì tôi sẽ để Cố thị trong vòng vây, tôi chơi đến nỗi càng kích thích hơn.”
Cô cắn chặt đôi môi của mình, đầu ngón tay giật giật: “Tùy anh.”
Sau đó mở cửa ra, cạch…
Rời đi không hề lưu luyến chút nào…
…
Cố Tịch Dao bước ra khỏi Dạ Ánh nhất phẩm.
Bất ngờ phát hiện xe của Hình Uy đã chờ ở dưới lầu.
Cô hơi giật mình nhưng, mà cũng nằm trong dự liệu.
Hình Uy là cấp dưới trung thành của Bắc Minh Quân, đừng nói là vì anh mà thức suốt đêm, cho dù không ngủ không nghỉ, Hình Uy cũng không có một lời oán giận nào chứ gì. Có lẽ đây chính là cái mà nhà họ Bắc Minh gọi là đi theo 24 giờ.
Đáng tiếc là cô làm không được, cũng không muốn làm.
“Cô Cố?” Hiển nhiên là Hình Uy có chút kinh ngạc, vội vàng mở cửa xe ra đi xuống xe: “Cô đến đâu đây? Có cần tôi đưa cô đi không?”
Cố Tịch Dao lắc đầu: “Không cần đâu, tôi tự gọi xe là được rồi.”
“Nhưng mà…” Hình Uy có chút do dự nhìn phía sau lưng của Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-buong-binh-mua-mot-tang-hai/2978502/chuong-319.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.