Cô sợ hãi đến mức run rẩy, suýt nữa lại đập phải vô lăng, cô cau mày, trong vô thức bĩu môi: “Bắc Minh Quân, anh muốn gây sự gì đây…ưm…”
Một giây sau, đôi môi của cô bị nụ hôn cháy bỏng của anh mạnh mẽ chiếm lấy.
Rất vội vàng, mất kiên nhẫn và vô cùng khao khát.
Anh như một con báo bắt được mồi, anh ôm chặt cô vào lòng, những ngón tay thon dài lạnh lẽo bóp chặt lấy chiếc eo nhỏ nhắn mềm mại của cô, hận không thể bẻ cô nàng tinh quái này thành hai phần.
Cô lại còn không biết xấu hổ hỏi anh gây sự cái gì sao?
Cô không biết bản thân mình đáng ghét đến mức nào sao?
Hết lần này đến lần khác khiêu khích giới hạn của anh, trêu đùa làm anh phải chịu cảnh dục vọng đốt người.
“Ưm…” Theo bản năng cô cứ vùng vẫy, cái ôm cái hôn đến bất ngờ của anh làm cô thấy bối rối.
Nụ hôn cháy bỏng này không thô bạo và hung hãn như những hình phạt lúc trước.
Tối nay, dường như cô cảm thấy anh có gì đó khang khác, nhưng cũng không nói ra được là khác chỗ nào.
Nhưng mà…cô có thể khẳng định rằng cô thích Bắc Minh Quân như thế này, thích Bắc Minh Quân bên trong luôn khát khao dục vọng, thích anh tuy rất kiệm lời nhưng tặng cho cô sợi dây chuyền quý giá như vậy, thích anh tuy ngoài miệng trách cứ cô không có bản lĩnh nhưng lại ôm chặt cô vào lòng, cô thích anh như vậy, rất thích rất thích…
Không biết là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-buong-binh-mua-mot-tang-hai/2978413/chuong-273.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.