Chương trước
Chương sau
10 năm trước, trong giới kiến trúc Châu Âu đã dấy lên một phong trào V.Q, lúc đó gần như mọi người đều tôn sùng vị thiên tài người Hoa Kiều này thì anh ấy đột nhiên mất tích, không ai biết anh đã đi đâu, có người nói anh đã về Châu Á, có người nói anh đi Mỹ, còn có người nói anh đã tự sát rồi… từ đó mọi sự suy đoán liền rối rắm, giới kiến trúc lại có thêm một chỗ trống.

Cố Tịch Dao nghe mà cảm thấy bối rối, nếu như người V.Q mà Thomas nhắc đến là Bắc Minh Quân thì quả thật cô đã xem thường anh rồi.

“Anh chắc chắn thép chất lượng cao của V.Q rất đắt tiền chứ?” Cô e dè hỏi, trong lòng như có những con sóng lớn đang cuộn lên.

Khuôn mặt của Thomas lóe lên một tia sáng, hắn ta bật cười: “Tôi phải xem kĩ một chút.”

Sau đó Thomas liền đến gần Cố Tịch Dao, đồng thời hắn giơ tay lên cười nói: “Nếu như thép V.Q này của cô là hàng thật thì nhất định là vô giá.”

Anh vừa dứt lời thì trong lòng Cố Tịch Dao đã reo hò, thì ra cái tên Bắc Minh Quân đó cũng hào phóng lắm, vô giá cơ đấy, he he, nhặt được châu báu rồi…

Nhưng không ngờ rằng nụ cười ngạc nhiên mừng rỡ của cô vừa tràn ra bên khóe môi thì lại ngửi thấy một mùi thơm kỳ quái nồng nặc…

Ngay sau đó đầu cô đột nhiên trống rỗng.

Cô thẫn thờ vài giây, cô mở to mắt thấy khuôn mặt của Thomas dần dần mơ hồ đi, thoáng chốc đã tối sầm và mất đi ý thức…



Dưới tầng hầm của quán bar. Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“Ha ha, Vicent, anh và tôi đều là người thích rượu, đã có rượu ngon sao tôi lại thiếu phần của anh được?”

Ông chủ quán bar, người đàn ông tóc đỏ lúc nãy đang vừa lấy ra mấy rương rượu nho thượng hạng từ kệ rượu vừa cười nói: “Rượu này tôi đã chuẩn bị xong cho anh từ năm ngoái rồi, chỉ là anh luôn không rảnh để sang đây lấy, quen anh nhiều năm như vậy rồi mà đây là lần đầu tôi thấy anh đưa một cô gái đến đây đấy, cô gái đó nhìn cũng xinh đẹp lắm, hai người kết hôn rồi sao? He he he…”

Đối diện với câu hỏi của người đàn ông tóc đỏ, Bắc Minh Quân chỉ hơi nhếch môi: “Vẫn chưa.”

Sau đó những ngón tay thon dài lấy một chai rượu ra từ trong rương rồi xem một lát.

“Ha ha, phải giữ cho chặt đấy, cô búp bê phương Đông thuần khiết như vậy, chỉ cần hơi không để ý là bị người khác cướp đi đấy.”

Những ngón tay của anh nắm chặt lấy chai rượu rồi liếc nhìn người đàn ông tóc đỏ: “Cô búp bê phương Đông thuần khiết?”

“Tất nhiên! Hey, Vicent, đừng nói với tôi anh không nhìn ra đôi mắt của cô gái đó trong veo nhé, đó là đôi mắt mà bao người đàn ông thèm muốn đấy…”

Đôi mắt bao nhiêu người đàn ông thèm muốn?

Câu nói này khiến Bắc Minh Quân cảm thấy lòng mình hơi rung động.

Lúc đi từ tầng hầm của quán bar ra, ông chủ tóc đỏ của quán bar vẫn đang cười nói với anh: “Ha ha, mấy rương rượu đó lát nữa tôi sẽ bảo người đưa lên xe cho anh, lúc nào anh với cô búp bê phương Đông kết hôn nhất định phải mời tôi đấy…”

Bắc Minh Quân chỉ nhếch môi không nói gì.

Hai từ kết hôn này đối với anh mà nói dường như phải đảm nhiệm một trách nhiệm rất nặng nề.

Anh quét mắt một lượt xung quanh quán bar nhưng không thấy bóng dáng xinh đẹp đó đâu, đột nhiên anh rất căng thẳng.

Cô đâu rồi?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.