“Sai rồi, là chín trăm tỷ!”
“Chín trăm tỷ?!” Cố Kiệt Đại bị con số mà anh Siêu đưa ra làm cho giật mình đến chết khiếp.
“Cả vốn lẫn lời, tính mày chín trăm tỷ là coi như rẻ rồi! Nếu như không phải ban đầu mày ba hoa đảm bảo chắc nịch, nói cái gì mà chỉ cần Cố Thị lấy được công trình ‘Ánh’, đừng nói là chín trăm tỷ, chín ngàn tỷ đối với mày cũng chỉ là chuyện nhỏ, nếu không thì sao tao lại đưa tiền cho mày mượn? Kết quả thì sao?”
“Anh Siêu, anh Siêu, nó…” Những giọt nước mắt rơi trên gương mặt già nua của Cố Thắn Thiên, ông ta run rẩy chỉ vào Cố Tịch Dao: “Anh Siêu, con gái trả hiếu cho cha là chuyện thường tình ở đời, hãy tìm con gái lớn của tôi. Nó nhất định có cách…”
Cố Tịch Dao giật mình, kinh ngạc nhìn Cố Kiệt Đại, không thể tin được người như vậy lại chính là cha ruột của mình!
Ông ta lúc nào cũng mang cô ra làm bia đỡ đạn vào những lức nguy khốn nhất!
Anh Siêu nhướng mày liếc nhìn Cố Tịch Dao: “Phải hỏi con gái ông có đồng ý không đã!”
“Các người đừng mơ!” Cố Tịch Dao lạnh lùng từ chối: “Chuyện của nhà họ Cố các người thì can hệ gì đến tôi?”
“Vô liêm sỉ! Cố Tịch Dao, tốt xấu gì tao cũng nuôi mày lớn như vậy!” Cố Kiệt Đại giận dữ: “Anh Siêu, kêu người bắt mẹ của nó đi, mẹ nó chẳng khác gì máu thịt, tim gan của nó, dùng cách này để uy hiếp nó là tác dụng nhất!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-buong-binh-mua-mot-tang-hai/2978267/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.