Chương trước
Chương sau
Tô Ánh Uyển đứng trong bóng tối âm thầm rơi lệ, cô ta gắt gao nắm chặt tay Bạch Điệp Quý không cho anh kích động.

Cố Tịch Dao trừng mắt nhìn Bắc Minh Quân, cố gắng khôi phục lại hơi thở hỗn loạn của cô.

“Dạ Ánh Nhất Phẩm, công trình Ánh này không phải là đại diện cho Tô Ánh Uyển sao? Bắc Minh Quân, anh làm sao có thể sau khi lãng phí mười năm thanh xuân của người ta lại còn có thể tự nhiên vô sỉ nói Sunny không phải ánh trăng sáng của anh như vậy chứ?” Cố Tịch Dao cũng không phải bất bình thay Sunny mà là hành vi của gã Bắc Minh Quân quá khiến người ta tức giận, cô không thể nhịn được.

Bắc Minh Quân nhíu mày, ánh mắt sâu như nước hồ đàm phản chiếu dung nhan tuyệt đẹp của cô.

Anh cũng không hé răng.

Bỗng nhiên…

Bỗng nhiên tất cả đèn trong hội trường “phụt” một cái tắt ngấm.

Không đợi mọi người kịp phản ứng, thì ngọn đèn pha đã chiếu đến chính giữa hội trường, nhắm ngay vào Tô Ánh Uyển.

Tiếp theo là bài hát sinh nhật vang lên: “Happy-Birthday-to-you…Happy-Birthday-to-Sunny…”

Một đám người đẩy một chiếc xe bên trên đặt bánh sinh nhật cắm đầy nến, chậm rãi đi về phía Tô Ánh Uyển.

“Sunny, chúc cô sinh nhật vui vẻ.”

“Sunny, mau mau cầu nguyện đi.”

“Đúng đấy, cầu nguyện đi, cầu nguyện xong thì thổi nến.”

Dưới sự thúc giục của mọi người, Tô Ánh Uyển giơ hai tay tạo thành chữ thập.

Tô Ánh Uyển xuyên qua đám người nhìn về phía Bắc Minh Quân, vẻ mặt thâm tình, ai oán, thê lương cầu nguyện trước mặt mọi người.

“Mặc kệ trôi qua bao nhiêu năm nữa, cho dù mái đầu đã bạc trắng, trước sau em đều sẽ chờ anh, chờ anh hồi tâm chuyển ý, chờ anh lãng tử quay đầu. Quân, cỏ bồ vi nhẹ mỏng như tơ nhưng sẽ vững chắc như đá…”

Rào ~

Tô Ánh Uyển quăng một quả bom trước mặt mọi người, nhất thời trong hội trường trở nên xôn xao.

Ai cũng không ngờ tới hóa ra lời đồn bên ngoài nói Bắc Minh Quân và Sunny là một cặp là sự thật.

Vô số ánh mắt nhao nhao nhìn về người đàn ông tuấn tú bất phàm trong sàn nhảy cùng với người con gái anh ta đang ôm trong lòng ngực kia.

Càng khiến người ta khiếp sợ chính là

Bắc Minh Quân có tình mới rồi!

Chẳng trách Sunny nói sẽ khiến anh hồi tâm chuyển ý, lãng tử quay đầu.

Đặc biệt là câu nói cỏ vi yếu như tơ nhưng vẫn vững vàng như đá kia càng khiến người ta vô cùng thông cảm.

Mà lúc này người phụ nữ được Bắc Minh Quân ôm trong lòng kia chính là người thứ ba vô liêm sỉ.

Trong nháy mắt một viên đá làm dấy lên sóng lớn ngập trời.

Cố Tịch Dao tức khắc trở thành cái bia ngắm của mọi người.

Ánh mắt hoảng sợ của cô hơi lóe lên, theo bản năng muốn thoát khỏi lòng ngực của anh.

Nhưng cô lại bị anh ôm chặt không thể nào nhúc nhích được.

Cố Tịch Dao sợ hãi ánh mắt chỉ trích của mọi người, cô vội vàng vùi đầu vào lồng ngực anh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.