Chương 97
Cố Tịch Dao cho rằng đây không chỉ là một trận cá cược giữa ông chủ và thư ký, hay là một lần tranh tài giữa phụ nữ và đàn ông mà càng là vì một cuộc đấu tranh giữa một con thỏ trắng và một con chó hoang.
Vì thế khi cô hùng dũng oai vệ, khí thế bừng bừng in chiến thư ra, sau đó không quản xa xôi chạy tới bệnh viện ném lên người Bắc Minh Quân để anh ký tên…
Thì người đàn ông nào đó nhìn thấy những hàng chữ lít nha lít nhít trên tờ giấy A4 mặt mày lâp tức sa sầm.
Đây là tờ cam kết đánh cược mà cô đã dày công nghĩ ra, từ những câu chữ dày đặc lan man kia có thể tóm tắt được ba ý chính.
Một là trong vòng một tuần này tiền lương của Cố Tịch Dao phải cao gấp ba lần bình thường nhằm bồi thường tổn thất do căng thẳng tinh thần cường độ cao gây ra.
Hai là trong tuần này Bắc Minh Quân không được sử dụng quyền lực dã man để quấy rối Cố Tịch Dao, nhất là quấy rối thân thể.
Ba là trong vòng một tuần này Bắc Minh Quân không được dùng thủ đoạn để thắng cược.
Bắc Minh Quân gần như nghiền nát tờ giấy kia, đôi mắt sâu thẳm nhìn cô: “Cho nên em nghĩ mình thắng chắc?”
Cố Tịch Dao nhíu mà, mỉm cười: “Đương nhiên, chẳng lẽ tổng giám đốc không dám viết giấy làm bằng chứng?”
Bắc Minh Quân cười khẩy tiếp theo anh vung bút ký vài cái, sau đó khinh thường vứt tờ giấy về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-buong-binh-mua-mot-tang-hai/2978060/chuong-97.html