CHƯƠNG 85
Cảm giác ấm áp trong lòng bàn tay đó, khiến hốc mắt của Cố Tịch Dao nhất thời đỏ ửng.
Nếu như đây là một giấc mơ, cô thà mình sẽ không tỉnh dậy.
Năm năm nay, mỗi lúc tỉnh mộng, cô vẫn luôn bị hơi thở của người đàn ông thần bí đó đánh thức.
Cô tưởng rằng bản thân không hề lưu luyến vòng ôm đó, dù sao, cô cũng không quen anh ta.
Dù sao, cô cũng chỉ giúp anh ta sinh một đứa con mà thôi.
Dù sao, bọn họ cũng chỉ có tình một đêm với nhau.
Nhưng cô nhận ra, năm năm nay, thứ mà cô khó có thể buông xuống nhất, lại là một đêm đó…
“Ưm…” Trong tiềm thức, dường như cô muốn nhận lấy nhiều hơn, cô không kiểm soát được bản thân cứ ghé sát đầu vào lòng bàn tay anh.
Cảm giác đó, mang theo một chút sự dịu dàng.
Bàn tay đó khẽ run rẩy.
Bắc Minh Quân híp đôi mắt lạnh lùng lại, dưới ánh đèn mờ, ánh mắt anh hơi sáng lên.
Ánh mắt nhìn sang người đang nằm hôn mê trên giường, giống như một con sâu bướm đang dính vào lòng bàn tay anh.
Làn da mềm mại đó, ma sát trong lòng bàn tay anh… nhanh chóng xuyên qua những ngón tay đi vào trong trái tim anh, trong lòng anh xuất hiện những gợn sóng nhỏ…
“… Hu…” Cố Tịch Dao dường như đặt bản thân mình vào trong giấc mơ, dường như cô lại trở về đêm đó trong căn phòng tối năm năm trước…
Cô thật sự rất muốn nhìn người đàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-buong-binh-mua-mot-tang-hai/2978041/chuong-85.html