"Vợ yêu, anh mới đi làm một chút là nhớ anh chạy đến đây tìm rồi sao?" Cứ mỗi lần hắn nhìn thấy nó là chỉ muốn chọc thôi (anh này có sở thích lạ ghê),vì cứ mỗi lần nó tức lên là khuôn mặt cứ hồng hồng lên rất đáng yêu, tội gì hắn không chọc nó chứ.
"Có ma mới nhớ anh đây" nó không chịu thua lên tiếng biện minh cho mình, "tôi là đến đây để xin việc chứ không có rảnh đi tìm anh hiểu chứ".
"À! Vậy em muốn mình vào vị trí như thế nào, để anh sắp xếp?" Hắn cũng nhiệt tình hỏi thăm vợ mình, muốn thế nào. (Anh này cưng vợ ghê, thích quá^^)
"Nó hợp với bằng cấp trong tay tôi là được rồi"
Nó định đi đến ghế sofa ngồi, đi được đoạn thì cả hai nghe thấy tiếng "rắc rắc", và đến tiếng hét chói tai của nó
"Aaaaaaaa" sau đó nó ngồi khủy xuống lấy tay xoa xoa chân mình, hắn thấy vậy hoảng hốt, chạy lại
"Em không sao chứ?" Hắn lo lắng hỏi
"Bị trật chân rồi huhu, đau quá" nó nói trong tiếng nấc, mắt thì rưng rưng ướt lệ
"Em đi đứng kiểu gì vậy hả?" Hắn mắng nó nhưng trong cái mắng đó là cái yêu, cái quan tâm, lo lắng.
"Tôi đang đau, mà anh còn mắng tôi nữa" nó mếu máo trách hắn
"Anh mắng là để em nhớ mang giày cao gót đi đứng phải cẩn thận vào" hắn vừa nói vừa động tay vào chân nắn lại, thế là tiếng la của nó lại một lần nữa ngân lên như tiếng hát của chaien vang khắp phòng làm việc.
"A... anh làm gì thế đau quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-buong-binh-kho-bao/74023/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.