"Tuyết, chúc mừng em ra viện nha" cô ta vừa ra khỏi nhà vs mới ngồi xuống giường xếp đồ thì có người đẩy cửa đi vào mặt cười đầy xán lạn nhìn cô ta.
Cô ta quay lại thì thật không ngờ là người anh lớp trên năm đó học chung lớp với Khánh Phong.
"A... là anh... anh Tiến Khanh, lâu quá không gặp" cô ta đứng dậy đi đến chỗ anh nó mà dang tay ra ôm lấy.
"Khánh Phong có gọi cho anh lúc em nhập viện, nhưng khi anh vào thì em còn chưa tỉnh nên anh về trước" anh nó nhẹ nhàng ôm lấy cô ta rồi giải thích.
"Vâng!" cô ta rời khỏi vòng tay anh nó mà cười thật tươi thật ngọt ngào.
"Haizzz côchịHàNhiởđâylàkhôngxongrồi" nó nhìn thấy cảnh tượng này thầm than.
"Tặng em này, chúc em mau khỏe, hai đứa có cần anh giúp gì không" anh nó cũng mỉm cười nhìn hai cô em gái của mình.
"Không cần đâu, anh ngồi đó đi chút Phong vào là sẽ có việc cho anh giúp à!!" không quay lại xếp đồ tiếp rồi nhàn nhã nói.
"Hai người..... hai người.... quen..." cô ta lấy tay chỉ qua chỉ lại chỗ nó và anh nó, rồi định nói gì thì đúng lúc hắn vào
"Dọn đồ xong chưa, anh đang làm giấy xuất viện rồi"
*Tạinhàhắn*
"Tuyết, em lên phòng nghỉ ngơi cho khỏe đi anh về đây" vừa đến nhà hắn là anh nó nói liền không vào nhà.
"Vâng, em cảm ơn nha" cô ta lại cười với anh nó, rồi đẩy cửa vào.
"Phương!! Anh đi lên cty nha" hắn quay lại nhìn nó cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-buong-binh-kho-bao/2764009/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.