-em gái em bị ốm à-Thiên lo lắng
-không em bình thường mà sao anh lại rủa em gái mmình bị ốm anh là một thằng tồi,vô nhân tâm,vô
đạo đức chết đi-nó phi ngay chiễc dép vào khuôn mặt đẹp trai của anh nó
-em thật quá đáng, tại anh thấy em mặc quần áo kín người nên...anh tưởng em bị ốm chứ có í như vậy
đâu-Minh uất ức nói
-cứ mặc áo kín là bị ốm à, hư...may mà mới ăn cái dép thôi đó muốn ăn tiếp dày thì cứ nói tiếp -nó
giân cá chép thớt
-em...em là đồ-Minh không nói được đứng dạy đi ra vườn với mọi người
-định chạy à đứng lại-nó chạy theo Minh ra vườn,thấy mọi người đang chuẩn bị cho bữa tiệc tối
-mọi người làm gì vậy cho tôi làm với-nó chạy về phía mọi người không quên liếc xéo Minh
-mày vừa ra à giúp tao cái này nha-TRâm quay ra -mày không phải làm đâu đang ôm thì cứ nghỉ đi
-đúng đó đang ốm thì đi nghỉ đi -Ren cũng khuyên nó
-mọi người bị làm sao vậy cứ mặc áo kín người là bị ốm à-nó bực mình cũng tại hắn sáng hôm nay nó
tỉnh dạy phát hiện trên người mình toàn dấu hôn của hắn để lại khuôn mặt khẽ ửng hồng
-không bị ốm mày mặc áo kín người làm gì chẳng lẽ mày....-Mai anh cười gian sảo
-tao làm sao-nó dơ nắm đấm trước mặt nhỏ
-em đói chưa để anh đi lấy thức ăn cho em-KEn nhéo má đáng đỏ bừng của nó vì tức giân
-anh nói em mới nhớ mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-buong-binh-cua-toi/1967735/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.