từ một bàn khác có một giọng nói trong trẻo bớc về phía bàn bọn nó và bọn hắn cất tiếng gọi
-""anh phong""-....
nghe có người gọi tên mình hắn quay ra thì đã bị ôm lấy
-bỏ ra ai cho cô ôm tôi-hắn đủn cô gái đó ra khỏi người lấy tay phủi quần áo
trước hành động của hắn khiến cô gái rất buồn những nhanh chóng đã khôi phục lại vẻ tươi tắn như ban
đầu
-em là Ngọc đây mà -cô gái đó ngước khuôn mặt xinh xắn đến trước mặt hắn
-NGọc nào tôi không biết-hắn đáp lại một cách lạnh lùng
-anh không nhớ sao em là cô gái được anh cứu từ tay bọn lưu manh đó-NGọc
-ngọc à-hắn lẩm bẩm cái tên này trong miệng-là em à anh rất vui được gặp lại em dạo này em thế nào
rồi
-đây là thức ăn của quý khách-cô nhân viên đẩy xe thức ăn ra xếp thức ăn gọn trên bàn
-cảm ơn-TRâm
-đươc rồi ăn thôi-MAi ANh gắp thức ăn ngấu nghiến
hắn mải nói chuyện với NGọc mà không để ý bên cạnh mình có người đang khó chịu ánh mắt lúc nào cũng
liếc về phía bọn
-ck à ăn đi này -nó tức giận cầm thìa xúc một miếng đá bào to vào mồm hắn
-hự hự -hắn ho sắc phun hết đá bào ra ngoài-em định làm gì vậy
-anh đấy đây ăn hay nói chuyện với gái -nó liếc séo hắn
-tất nhiên là ăn rồi, xin lỗi mà đừng giân nữa-hắn quay mặt ra nhìn kuôn mặt tức giân của nó là
biết nguyên nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-buong-binh-cua-toi/1967724/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.