Trời ơi! Anh càng như vậy thì tội của cô càng thêm nặng, cô không thể nào tiếp nhận nổi những hành động vượt qua tình cảm anh em, cô nên suy nghĩ biện pháp để ngăn cản những hành động này kéo dài.
Minh Hạ mặt không thay đổi sắc nhìn vào người đàn ông đang ngồi đối diện cô, nghe đối phương tự biên tự diễn nói về gia đình.
Nhưng đối với cô mà nói, những lời này không quan trọng, cô muốn lần xem mắt này xuất hiện cơ hội, để kiếm người đóng giả làm bạn trai của cô, để Thức Minh rời cô đi, đem mọi chuyện trở về quỹ đạo vốn có của nó.
" Minh Hạ, con nói mấy câu được không? Dù gì đối phương cũng là Sasaki của tập đoàn Tiểu Khai nha". Úy tử đặc biệt vì con gái mà sắp xếp xem mặt, còn mang cô đến tokyo, chẳng lẽ cô không có thể hiện tích cực nào sao?
" Con không biết phải nói chuyện gì?" chưa bao giờ có ai nói với cô xem mắt phải làm sao cả.
" Tịch Mộc tiểu thư thật thuần khiết". Sasaki trẻ tuổi đối với cô thân thiết cười, bày tỏ ý tốt của mình.
Cô cũng lễ độ đáp lại một nụ cười, cho là như vậy thì không có gì sai cả
" Nếu không cho bọn họ đi vườn hoa tâm sự, tản bộ, mấy người trẻ tuổi đều có chuyện riêng để nói, chúng ta đừng ngăn cản bọn chúng". Trưởng bối nhà Sasaki thấy động tác của hai người, sợ rằng hôn sự không thể diễn ra.
Hai người họ thong thả đi bộ trong công viên, do không biết nói gì hết.
"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-bo-tron/1501287/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.