Mạc Duy Uyên nghethấy vậy lông mày liền nhíu lại, không vui nhìn Lý Vĩ Hoa. Đôi mắt lạnhlẽo của anh thu lại, gương mặt tuấn tú lạnh như băng không sinh ra bấtkỳ một sự gần gũi nào bây giờ lại càng làm cho người khác cảm thấy thêmsợ hãi.
Nhưng mà, cậu thân là con nhà quan, quanh năm phải thường xuyên cùng với anh mình là Lý Ngụy, đi giao lưu với mấy người già thuộc giới chính trị. Có loại người nào mà cậu chưa từng gặp qua, bởi vậy khi Mạc Duy Uyên có dáng vẻ nàycậu cũng không hề cảm thấy sợ hãi.
Cậu vẫn cười đùa hí hửng nhìnMạc Duy Uyên, "Ôi chao, ai... ôi... Mạc Duy Uyênanh đừng làm tôi mất hứng. Tôi cũng chỉ là tùy tiện nhận xét mà thôi, cô vợ nhỏ của anh thật sự là nhìn không được tốt lắm." Nụ cười của cậu tacực kỳ xấu xa, xấu xa tới nổi làm cho người khác có cảm anh đang có mưuđồ gì đó.
Giang Mỹ Nguyệt thật sự không biết nên làm gì, hạ giọng nói: "Không phải là em đã đồng ý sẽ ngoan ngoãn hay sao?" Rõ ràng làtuổi tác của cậu ta và Mạc Duy Uyên không chênh lệch nhiều lắm, nhưng mà tại sao tính tình lại thua xa tới vậy. Một người giống như là ngườichín chắn đã trải qua nhiều chuyện đời, còn một người thì y như một đứacon nít mãi không lớn.
Thật ra Lý Vĩ Hoa cũng rất thông minh, chỉ là có chút nghịch ngợm. Đã hơn hai mươi tuổi, mà vẫn chưa chịu chính chắn.
Mộc Tuyết Nhu đối với người thích mở miệng nói xấu cô đã tập mãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-bo-tron-cua-tong-giam-doc-bac-tinh/2938893/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.