Ở thành phố C này, nhà họ Mạc vừa giàu vừa có quyền thế nên quy củ rấtnhiều, lúc ăn cơm cũng nhất định phải mặc trang phục chỉnh tề, chẳng qua là so với yến tiệc thì đơn giản hơn.
Nhưng vẫn không bằng lúc ởnhà mình, có thể mặc chiếc áo ngủ đầu tóc rối bời ngồi xuống liền ăn, vì vậy Mộc Tuyết Nhu cảm thấy ở nhà họ Mạc ăn cơm so với đi dạo phố cònmệt mỏi hơn.
Lúc ăn cơm tối, người đến ăn so với lúc cô mới kếthôn thiếu đi rất nhiều, theo dì Vị nói ở nhà họ Mạc chỉ có thời điểm cóngười kết hôn lúc đó toàn bộ thành viên họ Mạc nhất định phải về nhàchính ăn cơm, những lúc khác thì một tuần mới đến một lần, người nào cóchuyện quan trọng thì được miễn.
Nhưng mà mấy ngày nay ông nộiMạc chỉ định Mạc Duy Uyên phải trở về ăn cơm, vậy mà lúc ăn cơm lại chậm chạp không thấy bóng dáng đâu.
Những người khác nhìn đồng hồ đeo tay trong lòng đều thầm mắng Mạc Duy Uyên, cho rằng mình là gì để chonhiều người như vậy phải chờ cậu ta.
Ông nội Mạc ngồi nghiêmchỉnh ở chính giữa chậm chạp không chịu lên tiếng, Mộc Tuyết Nhu cũngmắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm ngoan ngoãn ngồi, kì thật đang thất thần, suy nghĩ về những kỉ niệm vui vẻ trước kia của mình và Chu Thế Thanh...
Trong lòng chua xót, lúc mà nước mắt định rơi xuống cuối cùng cũng có người làm khó dễ, "Con là vợ của Duy Uyên mà... Này Duy Uyên thế nào vẫn chưa về, con nhanh thúc giục nó."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-bo-tron-cua-tong-giam-doc-bac-tinh/2938775/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.