Mấy ngày này Mạc Duy Uyên bận rộn nhiều việc, nhưng buổi tối anh ta cũng sẽ trở về ngủ, chẳng qua là không hề ép buộc cô thực hiện nghĩa vụ vợchồng.
Bởi vì có mặt anh và có ông nội Mạc âm thầm thiên vị, những người khác rốt cuộc cũng không dám ra mặt gây khó khăn cho cô.
Mà cô những lúc rảnh rỗi liền ở trong phòng, tránh cùng họ tiếp xúc, cũngít đi không ít phiền toái, dù sao cô vốn không muốn cùng Mạc Duy Uyênlàm vợ chồng lâu dài.
Nhưng mà cuối cùng cô cũng không nhẫn nại được nữa, dự định nói đi dạo phố mua đồ, sau đó đi đến nhà Chu Thế Thanh.
Làm cho anh ta ra khỏi nhà trước, cô giờ đây thấp thỏm không yên cuối đầunhìn lại trang phục của mình, nhìn lại chỗ mà Mạc Duy Uyên lưu lại vếttích, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Cô giơ tay lên đang muốn gõ cửa thì cánh cửa được mở ra.
Người mở cửa chính là Chu Thế Thanh, anh tiều tụy đi rất nhiều, dưới cằm râu đã dài ra, cả người thoạt nhìn có chút lôi thôi.
Nhìn thấy ngoài cửa là Mộc Tuyết Nhu, anh ngẩn người ra, trong lúc nhất thời không phản ứng kịp.
Quần áo cô mặc trên người anh có thể nhân ra là hàng hiệu, nhưng nhìn thếnào cô cũng không có tinh thần, vành mắt đã có nước mắt, cả người singốc nhìn anh.
"Tuyết...Tuyết Nhu" Anh lắp bắp kiêu một tiếng, dụi dụi con mắt, là anh đang nằm mơ sao?
Tự ngắt chính mình, rất đau, không phải là mộng, anh mừng rỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-bo-tron-cua-tong-giam-doc-bac-tinh/2938766/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.