Hôm sau, Mộc Tuyết Nhu chỉ cảm thấy toàn thân trên dưới đều đau nhức dữ dội, nhất là chỗ kia rất đau
Khi...tỉnh lại thì Mạc Duy Uyên đã không có ở đây, phía bên kia giường đã lạnh xem ra anh ta đã dậy sớm rồi rời đi. Cô đứng lên, từ mặt đất nhặt lên đốngquần áo lộn xộn, kéo cơ thể mỏi nhừ vào phòng tắm. Phòng tắm của họ Mạccòn lớn hơn phòng khách nhà cô, bên trong phương tiện đều có đầy đủ,nhất là bồn tắm rất lớn giống như cái bể bơi nhỏ.
Nhưng mà côcũng không có tâm trạng thưởng thức, cô điều chỉnh nước cho ấm, dùng sức mạnh mẽ chà xát ra sức kì rửa, dường như chỉ có như vậy mới có thể tẩyđi hết dấu vết và mùi của anh ta lưu lại trên người cô. Trên người chỗnào cũng lưu lại vết hôn, tay cô xoa nắn chỗ rất đau kia; cô có thể cảmgiác được bàn tay và môi của anh ta đang ở trên người cô.
Rấtbẩn, cô ngoan cố lại càng dùng sức, rốt cục không khống chế được nỗi đau cố chịu đựng đang tràn lan trong lòng mà gào khóc. Cô chỉ muốn ở cùngvới người mình yêu, bởi vì cô không thương anh ta cho nên anh ta mớimuốn kết hôn với cô.
Làm sao mà có người đàn ông kiêu ngạo nhưvậy, chẳng lẽ toàn bộ cô gái trên thế giới này đều yêu anh ta hay sao?Người không yêu anh ta còn rất nhiều mà, vì sao phải cố tình chọn cô.
"Tắm đủ rồi sao?" Cánh cửa đột nhiên bị đẩy ra, cô hoảng sợ nín khóc, sợ hãi nhìn về phía cửa. Rõ ràng là cô đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-bo-tron-cua-tong-giam-doc-bac-tinh/106810/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.