Bên ngoài mưa to, nước mưa dội vào kính rồi chảy dọc xuống cửa sổ. Trời cóchút u ám, thỉnh thoảng có sấm sét xẹt hù dọa mọi người. Xe lửa đi đếntrạm, dần dần dừng lại. Mọi người ùa ra khỏi xe lửa, Mộc Tuyết Nhu vàChuThế Thanh xen lẫn trong đám người khẩn trương đi ra ngoài. Chu ThếThanh mở ô che cho cả hai người, đè thấp cái ô bước nhanh đi về phíatrước. Lúc ở trên xe lửa, người của anh ta đã tới nên anh liền vội vàngxuống xe, nhưng họ vẫn không dám thả lỏng.
"A Ngốc ở cửa hàng tiện lợi chờ chúng ta" anh nhỏ giọng nói với Mộc Tuyết Nhu, sắc mặt cô có chút tái nhợt
Mộc Tuyết Nhu gật đầu, cầm chặt tay anh, bước đi nhanh tới cửa hàng tiện lợi
Bên trong cửa hàng thưa thớt người, đều là những hàng khác dáng vẻ giốngnhau nhưng Mộc Tuyết Nhu lại cảm thấy trước mắt có có chút quái dị, làmcho người ta bất an, cô dừng bước, nhỏ giọng nói: "Bên trong... có chút lạ!"
Chu Thế Thanh cũng cảm thấy có chút bất an, ôm chặt hông của Mộc Tuyết Nhu: "Đi mau"
Trong khoảng khắc xoay người, một tia sấm chớp xẹt qua, nổ vang. Nhìn nhữngngười lướt qua, họ thấy rõ người phía trước, sắc mặt nhất thời trắngbệch. Cách đó không xa có một người đang đứng, bên cạnh anh có một ôngcụ, chính là ông cụ ngồi bên cạnh họ ở trên xe lửa.
Ông ta đangcầm chiếc dù, bên cạnh ông có một người đàn ông trẻ tuổi, nghiêng đầunhìn Mộc Tuyết Nhu, rồi ông đến bên tai người đàn ông nói gì đó. Ngườiđàn ông hơi hơi gật đâu, chậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-bo-tron-cua-tong-giam-doc-bac-tinh/106804/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.