"Triển lãm đồ trang sức?" Đôi mắt Lâm Tử Hàn sáng lên: "Bên trong có rất nhiều đồ trang sức đúng không?"
"Tất nhiên rồi, nếu không triển lãm tảng đá sao?" Đỗ Vân Phi tức giận nói.
"Em cũng muốn đi xem, em chưa nhìn thấy nó, anh có thể giúp em mở rộng tầm mắt được không?"
"Điều này không tốt lắm đâu" Đỗ Vân Phi khó xử nói, triển lãm lần này không giống với những triển lãm đồ trang sức khác, vào được hội trường đều là những nhân vật nổi tiếng.
"Được rồi, xin anh đó". Lâm Tử Hàn gạt đất trong tay, quơ tay cầu xin anh.
"Để anh thử xem sao" Đỗ Vân phi không thoát khỏi cô, không thể làm gì hơn là đáp ứng trước nhưng: "Nhưng nhất định không chắc chắn lắm đâu".
"Cảm ơn anh!" Lâm Tử Hàn thoải mái, đứng lên khỏi mặt đất: "Được rồi, anh còn phải ra ngoài làm việc, anh nhanh đi làm đi".
"Em muốn đi đâu? Anh có thể đưa em đi một đoạn đường".
"Không cần đâu, tiện thể em đưa Tiểu Thư Tuyết ra ngoài đi dạo".
"Anh đi đây". Đỗ Vân Phi nói, quay người đi ra khỏi sân.
Hôm nay là ngày cuối tuần, Lâm Tử Hàn phải mang hoa đến nhà Duẫn Ngọc Hân, một tay cầm hoa, một tay dắt Tiểu Thư Tuyết, hai người một lớn một nhỏ thong thả đi bộ trên vỉa hè.
Trên vỉa hè, không khí sáng sớm tươi mát, cô cho rằng đi một đoạn đường rèn luyện thân thể là được. Cùng đó là Tiểu Thư Tuyết đang đeo kính đen, vừa đi vừa hát bài hát thiếu nhi mà Lâm Tử Hàn dạy, cực kỳ phấn khích. Bạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-bo-tron-cua-sat-thu-tong-tai/206759/chuong-25.html