"Anh?" Lâm Tử Hàn nghi hoặc quan sát anh, hay là thôi đi, cô không đành lòng phá hoại một đời anh danh của anh.
"Đúng, anh" Tiêu Ký Phàm gật đầu, tiếp nhận xe đẩy từ trong tay cô: "Em ở nhà trông con thôi, anh sẽ đi sớm về sớm"
"Anh… Làm được không!" Cô rất nghi ngờ!
Tiêu Ký Phàm giả vờ giận sầm mặt xuống, giả vờ không hài lòng nói: "Lẽ nào trong mắt em, chồng em là người vô dụng như vậy sao?"
"Không, trong mắt em, chồng em là người làm đại sự, loại việc nhỏ này… Hãy để cô vợ nhỏ bé này làm thôi" Nói xong giả vờ vươn đoạt lấy xe trong tay anh.
Tiêu Ký Phàm đẩy cô sang một bên, cười trấn an nói: "Ngoan, ở nhà chờ anh về"
"Dạ, vậy anh phải cẩn thận đó" Lâm Tử Hàn chạy vào phòng trong, khi chạy ra trong tay có thêm một chiếc kính râm, đeo vào thay Tiêu Ký Phàm, lui về phía sau một bước gật đầu nói: "Uhm… Như vậy thì không có ai nhận ra anh"
"Được, vào đi thôi" Tiêu Ký Phàm đẩy kính râm trên mặt, đẩy xe hoa quả ra ngoài cổng. Trong lòng thầm mắng, đây là cái xe quỷ gì, khó điều khiển như vậy, có thói quen đi xe bốn bánh, lại có chút cầm giữ không được xe hoa quả hai bánh này.
"Về sớm một chút nhé!" Lâm Tử Hàn ở phía sau anh giương giọng nói. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.
"Đã biết, mang Thư Tuyết đã vào nhà đi" Tiêu Ký Phàm quay đầu lại nói với cô, chẳng qua là liếc mắt, bánh xe không biết va
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-bo-tron-cua-sat-thu-tong-tai/1257911/chuong-178.html