Thu dọn xong nhà cửa, Lâm Tử Hàn nằm úp sấp trên giường, cầm giấy bút tính toán cái gì. Sau khi tính toán xong mới quay đầu lại, nói với Tiêu Ký Phàm ngồi ở một bên thao tác trên laptop máy: "Ký Phàm, nhiều ngày phóng khoáng như vậy, chúng ta có nên tìm việc làm hay không?"
"Em muốn làm việc gì?" Tiêu Ký Phàm mỉm cười khép laptop lại, nằm bên người cô, ôm hôn cô.
"Em đang nói nghiêm chỉnh với anh mà" Tay Lâm Tử Hàn để trước ngực anh, khuôn mặt nhỏ nhắn nghiêng đi, tránh khỏi môi đỏ mọng khêu gợi của anh.
"Có lời gì muốn nói, anh nghe" Tay Tiêu Ký Phàm kéo tay nhỏ bé tại trước ngực anh ra, không cho cô cự tuyệt, nụ hôn nóng bỏng rơi xuống cổ cô.
"Chúng ta cũng không thể tiếp tục miệng ăn núi lở như thế, nên tìm một ít việc để làm nhé?"
"Uhm…"
Những nụ hôn tê dại khiến Lâm Tử Hàn run rẩy, cô cực lực nhịn xuống không để cho anh mê hoặc, giương giọng quát: "Anh rốt cuộc có nghe em nói hay không!"
"Anh đang nghe nha" Tiêu Ký Phàm ngẩng đầu nhìn cô nói, trên thực tế, anh mới không phải như cô tưởng tượng, suốt ngày chơi bời lêu lổng. Công ty lớn như vậy, cũng không thể nói bỏ là bỏ được, còn có chút chuyện ma quỷ ở hắc đạo, tùy tiện chọn ra một chút cũng không thể khiến anh nhàn rỗi.
Chưa nói rõ với Lâm Tử Hàn, là bởi vì không muốn cô lo lắng cho anh, nếu cô thích trải qua loại cuộc sống bình bình đạm đạm này, anh sẽ giả bộ theo cô,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-bo-tron-cua-sat-thu-tong-tai/1257909/chuong-176.html