"Em sao lại cảm giác anh một chút cũng không yêu mẹ mình?" Lâm Tử Hàn nghi hoặc quan sát anh, những người đàn ông gặp phải loại tình huống này, đều sẽ quát vợ mình đi lấy lòng trưởng bối, cho họ vui lòng.
Tiêu Ký Phàm vuốt tóc cô, không trả lời cô, chuyện của anh và Tiêu phu nhân ngày xưa, không phải tất cả mọi người có thể hiểu được!
"Cũng bởi vì bà lúc trước trộm Ngôi sao thiên thần của anh còn đánh bạc thua, cho nên anh hận bà có đúng không?" Lâm Tử Hàn tiếp tục hỏi.
Tiêu Ký Phàm lắc đầu hung hăng mở miệng nói: "Bà ta không phải là người vợ có đủ tư cách, người mẹ có đủ tư cách, phụ nữ có đủ tư cách"
"Có ý gì?"
"Cho tới bây giờ, bà ta đều có quan hệ không minh bạch với Duẫn lão đầu nhà họ Duẫn bên cạnh có, người mẹ như vậy, em bảo anh làm sao để tôn kính được cơ chứ?"
Họ Duẫn bên cạnh? Lâm Tử Hàn vô ý thức mà buột miệng nói: "Ba của Duẫn Ngọc Hân"
Tiêu Ký Phàm gật đầu, cười lạnh một tiếng: "Không đơn giản là Duẫn gia, bà ta còn có quan hệ không minh bạch với thật nhiều người, anh thậm chí đến bây giờ đều còn không biết trên người mình rốt cuộc là chảy dòng máu của ai"
"Anh không phải Tiêu gia…" Lâm Tử Hàn kinh ngạc quan sát anh, dè dặt hỏi thăm.
"Không phải" Tiêu Ký Phàm thống khổ nhắm mắt lại, mỗi khi hồi tưởng lại chuyện hoang đường này, anh đều vừa tức vừa hận, cũng cho tới bây giờ cũng không dám nhắc tới thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-bo-tron-cua-sat-thu-tong-tai/1257897/chuong-164.html