Lãnh Phong bị cô giày vò qua giày vò lại như thế, sớm đã tỉnh lại, chỉ là không vạch trần cô mà thôi, tiếp tục giả ngủ!
Sau một hồi, Lâm Tử Hàn thực sự buồn chán đến cực độ, nhìn liếc mắt Lãnh Phong hoàn toàn không có ý muốn rời giường, lại lần nữa bò lên người anh, anh dùng lực mạnh cắn đầu vai anh một cái.
Lãnh Phong không nghĩ tới cô sẽ dùng đến chiêu này, kêu lên một tiếng đau đớn, chán nản mà xoay người đặt cô ở dưới thân, cả giận nói: "Em cầm tinh con chó sao?"
"Em…" Lâm Tử Hàn bị anh dọa cho càng hoảng sợ, huy động chân tay giãy dụa, nhìn hai hàng dấu răng phấn hồng trước mắt kia, đột nhiên cảm thấy rất có cảm giác thành tựu, vui cười nói: "Em đang vẽ hoa mai"
"Vậy sao? Anh muốn vẽ hoa mẫu đơn" Lãnh Phong khẽ cười một tiếng, làm bộ muốn cắn xuống bờ vai cô. Lâm Tử Hàn luống cuống, gia tăng lực đạo giãy dụa thân thể bị anh đặt ở dưới thân, hét lên: "Phong ca! Anh nhẫn tâm lại vẽ trên người em sao? Bờ vai nhỏ trắng nõn của người ta…"
Cắn biến thành hôn rơi xuống vai cô, anh đương nhiên không muốn! Tuy rằng cô rất không biết xấu hổ, nhưng đúng là bờ vai nhỏ trắng nõn không có sai, anh phải cố mà quý trọng mới đúng.
"Anh làm gì? Lại muốn…"
"Không muốn, bởi vì anh còn muốn chừa chút khí lực đi dạo phố" Ngón tay Lãnh Phong luồn vào chăn chạm lên eo nhỏ của cô, anh sợ bản thân khắc chế không được lại ăn cô sạch sẽ, bởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-bo-tron-cua-sat-thu-tong-tai/1257886/chuong-153.html