Bước chân trầm ổn của Lãnh Phong đã đi đến phòng ngủ, Lâm Tử Hàn ý thức được anh muốn làm cái gì, bất an mà giãy dụa thân thể trong lòng ngực anh. Lại thế nào cũng tránh không thoát ngực của anh, phải giả vờ tức giận đề cao âm lượng nói: "Lãnh Phong! Muốn giết muốn mắng cứ tự nhiên, muốn làm gì cũng được! Đừng nghĩ làm cái loại này chuyện với em! Anh nghe được không? Này… ! Anh nghe thấy rồi đó! Chiến sĩ có thể giết nhưng không thể bị làm nhục…!"
Giọng nói càng ngày càng yếu. Bởi vì cô thấy trên mặt Lãnh Phong xuất hiện sự không hài lòng. Bên tai có một người lớn giọng huyên náo, mặc dù là ai cũng đều chịu hết nổi!
"Tôi cho em một cơ hội sửa chữa, đoạn tuyệt quan hệ với Đỗ Vân Phi, chấm dứt việc lừa dối tôi" Bên tai đột nhiên vang lên một giọng nói trầm thấp, Lâm Tử Hàn sững sờ, đảo mắt nghi mà quan sát cằm cương nghị của anh. Cô không nghe lầm chứ! Anh cho cô một cơ hội?
"Tại sao phải cho em cơ hội?" Anh không phải nói là muốn tiêu diệt của cô sao?
"Nhìn Tiểu Thư Tuyết, tôi tha thứ cho tất cả việc em làm, nhưng đây là một lần cuối cùng" Lãnh Phong cúi đầu nghênh đón ánh mắt của cô, mở miệng cảnh cáo.
Hóa ra là do anh nể mặt Lâm Thư Tuyết, thể diện của tiểu nha đầu so với cô còn lớn hơn. Lâm Tử Hàn rầu rĩ nghĩ, trên mặt cũng không xuất hiện sự kinh ngạc nên có.
Lãnh Phong nhìn bộ dạng cô không vui vẻ, bất mãn mỉa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-bo-tron-cua-sat-thu-tong-tai/1257876/chuong-143.html