A Nghị hơi sửng sốt, từ giữa kính chiếu hậu nhìn anh một cái, trước đây bản thân vẫn kiến nghị anh đi điều tra Lâm Tử Hàn, đều bị anh cự tuyệt, ngày hôm nay anh cuối cùng cũng thông suốt?
Lãnh Phong mở cửa xe, ôm Tiểu Thư Tuyết ngủ say đi đến phòng ngủ, Lâm Tử Hàn! Cô bây giờ là triệt để ỷ lại anh, chỉ lo chơi đùa, ngay cả con gái cũng không để ý!
"Chị, chị sao lại muốn lừa anh rể nhiều chuyện như vậy?" Lâm Tử Y nằm úp sấp ở trên giường, đánh giá bàn chân nho nhỏ của Lâm Tử Hàn đang lay động trước mắt mình.
Lâm Tử Hàn liếc mắt nhìn cô, tức giận nói: "Không phải đã nói với em rồi sao? Anh ấy không phải anh rể của em"
"Nhưng em coi anh ấy là anh rể của em mà" Lâm Tử Y chớp chớp mắt nhìn cô: "Đúng là nhìn không ra chị còn thật sự có tài, quyến rũ được đàn ông thuộc hàng thượng đẳng"
"Quyến rũ cái gì?! Em còn nói lung tung nữa chị đá em về nhà!" Lâm Tử Hàn tức giận đến đưa tay chộp cái gối trên ghế sofa, đập vào gáy cô.
Lâm Tử Y rất nhanh mà lăn một vòng qua bên cạnh, lánh đi, sự dí dỏm trên mặt không giảm: "Chị không nói cho em vì sao phải nói dối, em đây tìm anh rể uống trà nói chuyện phiếm vậy.
"Em dám?!"
"Em không dám!"
Lâm Tử Hàn hiểu rõ cô ấy, không có chuyện thiếu đạo đức gì là cô ấy làm không được, cho nên, cô không thể làm gì khác hơn là thu hồi tức giận không dùng được.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-bo-tron-cua-sat-thu-tong-tai/1257866/chuong-133.html