Lâm Tử Hàn bò xuống từ trên người anh, xuống giường cười tủm tỉm nói: "Vậy anh tiếp tục buồn chán ha, buồn chán cho người khác ngủ". Nói xong cầm quần áo bẩn của anh đi tới nhà vệ sinh.
Ngồi xổm trong nhà vệ sinh, đem áo sơ mi của Tiêu Ký Phàm mạnh mẽ chà chà, một mặt mắng thầm ở trong lòng : "Được cho một Lãnh Phong! Mặc kệ anh là người hay là yêu, không đánh anh trở về nguyên hình không được, còn dám đùa giỡn lão nương?
Nghĩ đến bọn họ có thể cùng là một người, miệng của cô giương lên không tự chủ được có một tia ngọt ngào, cô chính là khinh bản thân không ít lần bị hai người đàn ông hôn qua, nếu như là cùng một người…
~~~~~~~~~~
Ngày thứ hai tỉnh lại, Tiêu Ký Phàm quan sát một vòng căn phòng mà mình đã từng ở qua nửa tuần, anh lại có thể một lần nữa lại đến đây ở.
Trong phòng không có một bóng người, ngay cả hình bóng của Tiểu Thư Tuyết cũng không thấy, anh ngồi dậy, bởi vì sự lay động của thân thể, đầu kéo tới một trận đau đớn, thống khổ mà lấy tay xoa trán. Trong lòng mắng thầm: Tên chết tiệt Từ Nhạc Phong kia, lại có thể cả gan chỉnh anh?
Đưa các loại rượu khác nhau cho anh uống không nói, còn đi tìm cái loại lý dó để cho anh mời rượu khách hàng, rõ ràng là cố ý để cho anh quá chén!
Đầu giường hiện ra chiếc áo sơ mi của anh, đã giặt sạch rồi, người phụ nữ ngu ngốc kia còn có thời gian làm, anh nghĩ ở trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-bo-tron-cua-sat-thu-tong-tai/1257832/chuong-99.html