Nhớ tới dạng si mê vừa nãy của bản thân, cô đã cảm thấy một trận xấu hổ vô cùng, khi con ngươi nâng lên, lại phát hiện người phía sau đáng có vẻ mặt cười tà mà nhìn mình.
May là lúc này tầng một đã vắng người, thang máy ngày hôm nay hình như đặc biệt đi chậm, lúc rảnh rỗi phải đi tìm bộ phận kỹ thuật mới được. Nghĩ, cô cúi đầu tranh đi ra ngoài trước với Tiêu Ký Phàm.
Làm cho cô trăm triệu lần nghĩ không tới chính là, người như lôi hỏa đang đợi mình ở tầng một. Lâm Tử Hàn cố sức quay người đi, để trốn tránh phóng viên thành đoàn đội ở tầng một kia.
Tiêu Ký Phàm nhíu mày, nhìn quét qua một mảnh hỗn loạn trong đại sảnh. Một đoàn phóng viên lớn đang gắt gao bao vây Vương Văn Khiết ở giữa, một đám câu hỏi lớn như dời núi lấp biển hướng tới trên người chị ấy.
Lâm Tử Hàn trốn ở phía sau Tiêu Ký Phàm, bước nhanh qua hướng cửa lớn lẩn đi.
"Cô đang làm cái gì đó?" Tiêu Ký Phàm trừng mắt với Lâm Tử Hàn đang lén lén lút lút bên cạnh giận dữ nói.
Lâm Tử Hàn hắc hắc cười, cô ôm quyền nói: "Mượn thân thể của anh dùng một chút, chỉ lúc này thôi". Cô cũng không thể để cho Vương Văn Khiết thấy mình, thấy cô thì thảm rồi.
Tiêu Ký Phàm liếc mắt nhìn Vương Văn Khiết đang bị bao vây rất thảm kia, không quan tâm tới cô, tách đoàn người ra đi tới cửa chính.
"Xin lỗi, tôi phải về nhà, thực sự rất xin lỗi…." Vương Văn Khiết nói với đám phóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-bo-tron-cua-sat-thu-tong-tai/1257818/chuong-85.html