[ Sáng ]
Vũ Phong hẹn Mặc Đình và Tịnh Kỳ cùng anh đi đến chỗ thầy đông y để bắt mạch cho Tịnh Kỳ.
Thầy Lương vừa đưa tay bắt mạch cho Tịnh Kỳ thì nét mặt ông liền tỏ ra trầm ngâm. Ông khẽ thở dài, nhẹ nhàng lắc đầu.
" Không thể chữa được nữa sao?" _ Mặc Đình gấp gáp, ánh mắt thất vọng.
" Thuốc đã ngấm vào lâu như vậy rồi! Tôi e là không thể." _ thầy Lương nhìn Tịnh Kỳ đang ngơ ngác _ " Nhưng nếu mọi người cho phép thì tôi sẽ thử hết sức mình xem sao!"
" Ông nói thật không?" _ Mặc Đình ngạc nhiên lẫn chút mừng rỡ.
Thầy Lương gật đầu.
" Vậy thì tốt quá! Mọi thứ trông chờ vào ông vậy! Ông muốn bao nhiêu cũng được!" _ Mặc Đình bắt tay ông.
" Tôi chữa bệnh vì muốn giúp người thôi! Cô cậu lại là bạn của Vũ Phong nên tôi càng không thể nhận tiền của hai người!" _ Thầy Lương mỉm cười hiền từ.
" Bắt đầu từ ngày mai, cậu hãy dẫn cô ấy đến đây. Tôi sẽ bắt đầu trị liệu cho cô ấy vào ngày mai." _ Thầy Lương dặn dò
" Tôi biết rồi! Thật sự tôi rất cám ơn ông!" _ Mặc Đình cúi người
…
[ Trên xe ]
" Cậu quen ông thầy đó sao?" _ Mặc Đình hỏi Vũ Phong
" Nói ra thì tôi và ông ấy có duyên gặp nhau thôi! Mấy năm trước tôi tình cờ gặp được ông ta khi đi cứu trợ cho vùng núi Đông Anh đang bị sạt lở. Gia đình ông ấy đã bị chôn vùi ở đó nhưng ông vẫn nhiệt tình giúp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-bi-ep-hon-cua-de-thieu/834791/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.