Mặc Đình bắt đầu vùi mình vào công việc, anh bận rộn với hành đống giấy tờ trên bàn làm việc.
Bận rộn cả ngày là vậy nhưng đêm đến, anh vẫn không thể ngăn được nỗi nhớ thương dành cho cô.
Mặc Đình ngủ gục trên bàn làm việc.
- ---------------
[ Trong giấc mơ ]
Mặc Đình nhìn thấy bóng dáng quen thuộc từ phía xa.
" Uyển Nhi?!!" _ Mặc Đình gọi lớn.
Cô quay lại nhìn anh mỉm cười
Mặc Đình như không tin vào mắt mình, anh chạy nhanh đến ôm chầm lấy cô.
" Anh nhớ em lắm! Em đã đi đâu vậy?" _ Mặc Đình thì thầm.
Uyển Nhi định đẩy Mặc Đình ra
" Em đứng yên để anh ôm em thêm một lát nữa thôi!"
Uyển Nhi vòng tay ôm lấy anh.
" Xin lỗi anh!" _ Uyển Nhi tựa vào ngực anh.
" Anh sẽ không trách em nữa! Nhưng xin em đừng đi nữa được không?" _ Mặc Đình nhìn Uyển Nhi như cầu xin
" Vậy anh có thể hứa với em một chuyện không?" _ Uyển Nhi đưa mắt nhìn anh.
" Em nói đi! Dù là chuyện gì, anh cũng sẽ đồng ý!" _ Mặc Đình nhìn cô triều mến
" Em muốn anh đừng vì em mà bỏ lỡ hạnh phúc của mình!" _ Uyển Nhi ngã đầu vào vai anh
" Anh... Có lẽ sẽ không ai thay thể được em trong lòng anh đâu!" _ Mặc Đình tựa vào đầu cô.
" Không còn sớm nữa! Em phải đi rồi! Tạm biệt anh!" _ Uyển Nhi mỉm cười rồi biến mất.
- ---------------
" Uyển Nhi!" _ Mặc Đình hoảng loạn đưa tay vào hư không gọi lớn tên cô.
" Thiếu gia!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-bi-ep-hon-cua-de-thieu/834762/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.