Nghiêm Mặc Đình bước vào với phong thái lạnh lùng, theo sau anh là Lâm Trạch và 4 vệ sĩ.
Đột nhiên 4 người vệ sĩ đi nhanh lên phía trước và rút súng ra nhắm vào đầu 4 vệ sĩ của Hàn phu nhân.
Hải Quỳnh lo lắng vội thả tóc của Uyển Nhi ra.
" Chắc chắn bọn chúng chị dọa mình thôi! Tại sao con phải sợ?" _ Hàn phu nhân quay sang khó chịu với Hải Quỳnh.
Bà bước lên đến định ra tay với Uyển Nhi.
<Chíu>
Viên đạn bay ngang mặt Hàn phu nhân, ghim thẳng vào bức tranh trên tường.
Hàn phu nhân sợ hãi, cả người run cầm cập.
Mặc Đình từ phía sau bước tới, cúi xuống nắm tay, hôn lên trán Uyển Nhi rồi đứng trước mặt cô, đối diện với họ.
" Bà thấy đó! Tôi không hề dọa ai cả!" _ Mặc Đình nhếch miệng cười.
Lâm Trạch ở phía sau, hai tay hai súng chỉ vào người Hàn phu nhân và Hải Quỳnh.
" Các người đừng làm bậy! Tôi mà có mệnh hệ gì, Hàn Gia nhất định sẽ không tha cho mấy người!" _ Hàn phu nhân nói trong sợ hãi.
" Vậy sao? Có lẽ tôi còn nhân từ với các người thì phải! Bảo sao còn mạnh miệng đến vậy!" _ Mặc Đình cười khẩy.
" Ý cậu là..." _ Hàn phu nhân như phát hiện ra điều gì đó.
" Đúng vậy! Chuyện đó là do tôi làm đấy!"
" Mẹ...!" _ Sở Phong và Hàn Kha bước vội vào.
" Các người..." _ Sở PHong và Hàn Kha bất ngờ với khung cảnh hiện tại.
" Chuyện gì xảy ra vậy?" _ Sở Phong nhìn mẹ mình và Hải Quỳnh đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-bi-ep-hon-cua-de-thieu/250353/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.