Quay đầu lại, cô nhìn thấy anh đã đi vào phòng ngủ, đang ôm lấy cô từ phía sau...
"Tuyệt không có gì phải khó hiểu, từ trước đến nay tôi rất hào phóng đối với việc bao nuôi tình nhân." Anh dễ dàng đoán được tâm sự của cô.
Tuy lời anh nói lại một lần nữa làm cô đau đớn, nhưng Nghênh Hi quyết định không thèm chú ý đến.
"Anh muốn tôi mặc bộ nào?" Cô bình tĩnh hỏi, che dấu cảm xúc của mình thật sâu.
Anh vươn tay, chỉ vào bộ lễ phục màu đỏ, thấp ngực lộ vai nóng bỏng, hạlệnh không lời giống như kiểu quân vương, nhất định không cho phép nghihoặc.
"Tôi sẽ lập tức thay ngay." Cô nhẹ nhàng đáp lại, âm điệu cứng nhắc, nhẹ nhàng, không có cảm xúc.
Giống như cảm thấy bị mê hoặc, đột nhiên anh nắm chặt vào cánh tay để trần của cô...
"Em nhu thuận như vậy là có mục đích gì đây hả?" Bàn tay anh ôm trọn lấy bầu vú ấm áp của cô đầy vẻ chiếm hữu.
"Tôi chạy thoát được khỏi bàn tay của anh sao?" Giọng của cô run rẩy.
"Em sẽ không thoát khỏi tay tôi đâu." Anh nói chắc chắn, buông tay hài lòng nói.
******************
Hắc Diệu Tư dường như có công việc cần phải gấp rút hoàn thành.
Anh không còn thường xuyên tìm đến cô, nhưng cũng có đôi khi, đột nhiêntâm huyết dâng trào anh lại sắp xếp cho cô đáp máy bay ra nước ngoài đểgặp gỡ, tại khách sạn muốn nàng, buổi sáng hôm sau lại sai người đưa côvề Đài Loan.
Gặp những lúc như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-bi-bo/2070932/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.