Sáng hôm sau, văn phòng tổng tài tập đoàn quốc tế Hàn Thị.
Hàn Trạch Dương từ lúc tới công ty vẫn ngồi ngẩn người, tay anh khẽ vuốt ve chiếc danh thiếp, anh cẩn thận nhìn ngắm dòng chữ trên tấm danh thiếp "Bs. Bạch Lăng Diệp". Trên đó còn có số điện thoại của cô. Đáng lẽ anh phải vứt tấm danh thiếp này đi nhưng không hiểu sao anh lại giữ lại nó.
Lục Hạo ôm một chồng tài liệu bước vào thấy bộ dạng này của anh, thì tròn mắt sau đó chạy lại hỏi: "Ôi chao! lâu lắm rồi tôi mới thấy bộ dạng này của cậu nha! đang ngẩn ngơ gì vậy hả?" Vừa nói, anh vừa liếc liếc tấm danh thiếp trên tay Hàn Trạch Dương.
Hàn Trạch Dương bị câu nói của Lục Hạo làm cho hồi thần, lập tức nhét lại tấm danh thiếp vào ngăn kéo, rồi ngẩng đầu lên nhìn Lục Hạo hỏi: "Có chuyện gì không?"
Lục Hạo khẽ ho rồi trở nên nghiêm túc nhìn anh nói: "Ừm, tôi vào để báo với cậu, chút nữa có một cuộc họp!"
"Vậy cậu ra ngoài chuẩn bị trước đi, lát nữa tôi sẽ sang!" Hàn Trạch Dương gật đầu với Lục Hạo, rồi kiểm tra lại số tài liệu Lục Hạo vừa đưa tới.
Lục Hạo gật gật đầu: "Vậy tôi ra ngoài trước đây!"
Lúc này đột nhiên điện thoại của Hàn Trạch Dương vang lên, anh cầm điện thoại lên xem rồi nhíu mày, còn sớm như vậy, Lăng Hạo Thiên gọi cho anh là có việc gì đây?
Hàn Trạch Dương lập tức nhấc máy: "Mới sáng sớm, cậu gọi cho tôi là có chuyện gì sao?"
Đầu bên kia là giọng nói ngả ngớn:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-bi-an/171698/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.