Tối đến, sau khi tan làm, Lục Hạo sẽ tới thăm Hàn Lạc Vi, hôm nay cũng vậy, đợi tới khi Tần Minh Trân đã rời khỏi, anh liền vào phòng.
Như thường lệ, anh sẽ tới lặng lẽ ngồi bên cạnh giường bệnh, mà không nói gì.
Hôm nay tâm trạng anh không được tốt, buổi chiều sau khi nghe những lời của Bạch Lăng Diệp nói, anh càng cảm thấy khó chịu.
Hôm nay là ngày thứ ba từ khi cô hôn mê, nếu như cô ấy không thể tỉnh lại thì sau này rất khó để tỉnh lại.
Lục Hạo buồn rầu nhìn người con gái vẫn nằm lặng im lìm trên giường bệnh, không có lấy một dấu hiệu sẽ tỉnh lại, anh khẽ thở dài, anh phải làm sao mới được đây.
Mà Bạch Lăng Diệp ở bên ngoài phòng bệnh sốt ruột không thôi, từ lúc Lục Hạo vào trong phòng bệnh đã gần một tiếng đồng hồ rồi, vậy mà ngay cả một câu nói anh ta cũng không nói, chẳng lẽ kế hoạch mà cô vạch ra lại thất bại như vậy sao?
Cô thật không hiểu nổi, có phải chỉ số EQ của Lục Hạo có phải là con số âm hay không, buổi chiều cô đã ám chỉ với anh ta rõ ràng như vậy, vậy mà anh ta ngay cả một câu nói cũng không thèm nói, nếu không phải thấy anh ta xuất hiện ở đây, cô còn cho rằng anh ta thực sự không thích Hàn Lạc Vi một chút nào nữa đấy.
Lại đợi thêm một lúc nữa, người bên trong vẫn không chút động thái nào, Bạch Lăng Diệp mất hết kiên nhẫn, cô đứng ngay ngắn, chỉnh sửa lại áo blouse, dùng tư thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-bi-an/1646878/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.